Trần Vân mang Lê Lăng đến thư phòng sau đó liền rời khỏi ra ngoài nổi lên nhiệm vụ canh gác. Lê Lăng ánh mắt phức tạp nhìn người ngồi đối diện:
“Ngươi cho người nhắn ta đến đây là có chuyện gì?”
Đến bây giờ hắn còn không rõ tại sao người này còn sống? Năm đó hắn tận mắt chứng kiến người này uống rượu độc cho đến khi hắn tắt thở. Người đáng lý ra đã chết lại xuất hiện trước mắt không phải một chữ dọa bình thường là có thể hình dung.
Người mang mặt nạ trở mình lười nhác ngồi dựa lên ghế:
“Ngươi không có quyền chất vấn bổn tọa! Nhớ kỹ thân phận của ngươi.”
Trong mắt Lê Lăng hiện lên sự khuất nhục. Thời gian trước người này đến tìm trong tay còn nắm giữ chứng cứ y nhận hối lộ. Từ đó không thể không nghe lệnh hắn ta hành sự. Trước đây Lê Lăng tuyệt đối không ngờ có ngày hắn bị người nắm nhược điểm khống chế. Mà người này… Lại là…
“Ngươi chỉ cần biết hoàn thành những gì bổn tọa giao cho ngươi… Bằng không… Ngươi nên biết hậu quả là gì… Cầm lấy… Rồi trở về đi…” Vừa nói hắn vừa đưa một chiếc hộp gỗ nhỏ cho Lê Lăng.
Đợi Lê Lăng đi khuất, Trần Vân liền bước vào cung kính:
“Đại nhân bước tiếp theo chúng ta làm gì?”
“Đốt phủ.”
“Dạ?” Đại nhân lão nhân gia ngài không bị gì chứ?
“Không đốt chẳng lẽ ngươi muốn ở đây chờ chết sao? Hoàng đế không ngu ngốc nhất định sẽ tra đến. Bây giờ đốt phủ hủy thi diệt tích rút khỏi nơi này.”
“Vậy còn…” Hắn còn chưa kịp nói ‘Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-thinh-the/739225/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.