Trần Phong thở dài nhìn bóng dáng Thanh Mai thoăn thoắt biến mất rồi mới lẩm bẩm: “Có lẽ nên cho thuộc hạ của đại ca thêm chút áp lực. Nếu không đại lao Hình bộ cứ như hậu hoa viên nhà người khác vậy, muốn vào thì vào muốn ra thì ra.”
Nghe Trần Phong lẩm bẩm, một số mật thám của Bí doanh đang trà trộn thành tù nhân đều khóc thét trong lòng:
“Trần đại gia… ngài đừng có đứng nói chuyện không đau eo. Nếu không phải chúng tôi được lệnh, bất cứ người nào đến thăm ngài, miễn bàn cách vào là quang minh chính đại, hay lén lút đều cho đi hết, thì cô ta dù võ công có cao cách mấy cũng không thể vào. Chúng tôi dễ dàng sao? Ngài còn ở đó đòi cấp chủ tử mách lẻo!”
Trần Phong hắn mới mặc kệ đám người này nghĩ gì. Hắn đi đến bên ghế ngồi xuống. Trên án thư một ván cờ đã được sắp sẵn từ trước. Những con cờ ở từng vị trí khác nhau, lại đan xen nhau tạo thành một thế cục không thể phá giải. Quân đen sát khí đằng đằng, bao vây các quân trắng. Có thể nói hiện giờ trên ván cờ quân trắng đã là tử cục chỉ chờ sớm muộn bại vong. Trần Phong nhìn bàn cờ một lát, rồi đưa tay kẹp lấy một quân trắng trên bàn sau đó “cạch” một tiếng thanh thúy đặt xuống ở vị trí khác. Lúc này bàn cờ bỗng chuyển hướng quỷ dị, quân trắng không những phá tử cục hoàn sinh, mà còn bức thẳng bao vây hoàng cung đối phương. Cái gọi là tuyệt xử phùng sinh chính là như vậy. Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-thinh-the/739222/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.