Trong thời đại văn minh này, một đêm cuồn cuộn sóng gió kia đương nhiên không thoát khỏi đôi mắt của kẻ có tâm. Hơn nữa, dưới màn đêm ấy còn vô vàn sóng ngầm xao động, rất nhiều tin tức đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Sáng sớm hôm sau, trên báo xuất hiện rất nhiều tin tức đặc sắc, vài ký giả ở các tờ báo nhỏ như được tận mắt chứng kiến mà đem sự kiện đêm qua viết thành các tình tiết phức tạp, thành tiểu thuyết tuyệt luân đặc sắc, vạch trần đủ loại nội tình.
Tỷ như có bài tên là “trúng độc ma túy” sinh động như thật, nói tay buôn ma túy vì kiếm tiền mà trộn lẫn “đồ” vào trong bạch phiến như thế nào, “đồ” trộn vào vốn mang độc, nếu dùng ít sẽ không gây tổn hại, song lòng tham luôn không đủ, không cẩn thận một chút mà dùng thứ đó vào đương nhiên sẽ sinh ra bệnh tật, gây ra thảm họa ngày hôm qua.
Phía sau áng văn đó không thể thiếu phần viết về những chuyện tầm thường và lời lẽ nhàm tai, cũng chính là viết về mười hai chữ lớn do chính phủ đề xướng: “Hít thuốc đáng thẹn, hại người hại mình, quay đầu còn kịp”.
Dựa vào biểu hiện cả đêm qua, viện cai nghiện đã thu hút được rất nhiều sự tuyên dương. Đó cũng là hợp lẽ. Trước cửa chính viện cai nghiện, bệnh nhân chen chúc tranh nhau nói: Mọi người khóc rất thương tâm, cuối cùng được viện cai nghiện diệu thủ hồi xuân ra tay, khiến tình thế xoay chuyển. Cả câu chuyện được kể lại vô cùng lâm ly, vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-5-tranh-vanh/1944234/quyen-1-chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.