*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Tuyết Lam chẳng cố kỵ gì cả, ôm ngang Tuyên Hoài Phong sát vào lòng liền chạy thẳng vào trong bệnh viện, Tống Nhâm đuổi theo phía sau thấy một người khoác áo choàng trắng bên ngoài liền tóm cổ áo người ta, “Gọi bác sĩ giỏi nhất của các người tới đây!”
Hắn cao hơn người đàn ông nọ nửa cái đầu, đôi mắt trừng lớn như chuông đồng. Phía sau vang lên tiếng lách cách choang choang, hóa ra hộ binh trên chiếc xe khác cũng đã chạy tới.
Thấy trận thế này, người bị hắn túm nào dám oán giận, miệng lắp bắp miễn cưỡng nói: “Đi gọi… tôi đi gọi người ngay.”
Bạch Tuyết Lam cẩn thận từng li từng tí đặt Tuyên Hoài Phong nằm trên chiếc giường trắng như tuyết rồi vội bước ra cửa, nửa bên mặt tuấn tú tái xanh lộ ra ngoài, quát khẽ: “Trước tiên để một bác sĩ tới đây trước đã, bệnh nhân sốt rất cao. Tống Nhâm, cậu tự đi một chuyến, mời bác sĩ Jinder đến đây, phải nhanh! Cho dù chặt đứt chân ông ta thì cũng phải khiêng đến đây cho bằng được!”
Tống Nhâm đáp một tiếng liền vội vàng vọt xuống dưới lầu, tự lái ô tô, cả đường đi đều khiến bụi tung mù mịt đá bay loạn xạ, thiếu chút nữa còn đụng trúng người.
Bác sĩ Jinder đã từng khám bệnh cho Tuyên Hoài Phong, Tống Nhâm cũng biết được địa chỉ phòng khám bệnh đó. Hắn lái thẳng xe đến cửa phòng khám bệnh, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-5-tranh-vanh/1944236/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.