Đêm, Bạch Tuyết Lam xong chuyện trở lại bệnh viện, đến trước cửa phòng bệnh, hắn chưa vội vào mà gọi y tá chăm sóc ra hành lang hỏi: “Bây giờ thế nào?”
Mấy ngày nay ở trong bệnh viện, các y tá coi như đã biết hải quan tổng trưởng, biết tính tình vị đại nhân vật này có liên quan chặt chẽ đến vị trong phòng bệnh, vị ấy có chỗ nào không khỏe thì vị này sẽ giận dữ, hung ác độc địa như muốn ăn thịt người; ngày nào vị kia đỡ hơn thì có thể sẽ nhận được rất nhiều tiền thưởng từ vị này.
Cho nên trong lòng y tá liền vui vẻ, cười khẽ, nhỏ giọng nói: “Bệnh nhân khỏe hơn nhiều, khoảng bảy tám giờ đã tỉnh lại một lần, ăn hai bát cháo, giờ ngủ lại rồi. Bác sĩ qua thăm khám hai lần còn nói là kỳ tích nữa, ai ngờ lúc trước bệnh đến mức đó mà chớp mắt đã phục hồi. Đúng rồi, bệnh nhân còn hỏi ngài đi đâu nữa.”
Bạch Tuyết Lam nghe Tuyên Hoài Phong tỉnh lại, còn ăn uống được nên cũng thả lỏng được hơn phân nửa. Lại nghe Tuyên Hoài Phong hỏi đến mình, vậy nhất định tinh thần đã tỉnh táo không ít, hắn càng thêm hài lòng. Quả nhiên móc hai tờ tiền mặt trong túi ra, chẳng quan tâm mệnh giá thế nào đã thưởng cho y tá.
Hắn vào phòng bệnh, vì sợ quấy rầy giấc ngủ Tuyên Hoài Phong nên không bật đèn điện, nương ánh trăng ngoài cửa sổ đi tới bên giường, cúi đầu quan sát gương mặt tuấn mỹ lại hơi tiều tụy đang say ngủ ấy, không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-5-tranh-vanh/1944195/quyen-2-chuong-21-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.