Một đêm này, đương nhiên chính là đêm thắng lợi của Bạch Tuyết Lam, nhưng mà, cũng là đêm ác mộng của kẻ còn lại.
Kẻ còn lại ấy chính là ông chủ Chu đã từng cùng Bạch Tuyết Lam và Tuyên Hoài Phong đánh bài chung một bàn.
Ông chủ Chu ôm dì nhỏ yểu điệu nuột nà ở trong chăn, đang mơ cảnh mở thêm ba cửa hàng mới, khách đến như mây, bỗng bị tiếng đập cửa thùng thùng làm giật mình tỉnh giấc nên cực kỳ khó chịu.
Lão dời giường, lục lọi một sợi dây phía sau đầu giường, kéo xuống, mở đèn điện trong phòng, lại nhìn đồng hồ treo tường, kim đồng hồ đã nghiêng quá mười hai giờ, lão càng bất mãn, trầm giọng hỏi người ngoài cửa: “Trời sập à? Hơn mười hai giờ rồi, chuyện gì mà không để mai nói được?”
Giọng Chu quản gia ở phía ngoài lộ vẻ lo lắng: “Lão gia, đúng là sập rồi! Đồn cảnh sát gọi điện thoại tới, nói là thiếu gia lại đâm chết người ngoài đường!”
Ông chủ Chu vừa nghe vậy lập tức cả kinh ai u một tiếng, chưa kịp xỏ giày đã chân trần chạy đi mở cửa.
Ông chủ Chu hỏi: “Ông không nghe nhầm đấy chứ?”
Quản gia vội la lên. “Chuyện thế này sao có thể nghe nhầm được? Không tin thì ngài xem đi, tôi nhận điện thoại xong, đến giờ tay vẫn còn run nữa.” Quản gia thuật lại lời người bên đồn cảnh sát nói một lần, cảnh vật trước mắt ông chủ Chu nhất thời biến thành màu đen, thiếu chút nữa ngay cả đứng cũng không vững.
Giọng quản gia càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-5-tranh-vanh/1944193/quyen-2-chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.