Toàn bộ đại sảnh bỗng nhiên yên tĩnh đến dị thường.
Niên Lượng Phú nhìn đám nam phục vụ chân tay vụng về mới đem mấy chiếc bàn mạt chược ra tới cửa, tức giận tới độ tối sầm mặt mũi.
Đối mặt với không khí trầm mặc, người thanh niên tỏa sáng tựa sao kim đang đứng trước cửa nhìn chung quanh đại sảnh một vòng, lúc này mới nở nụ cười, lên tiếng: “Đột xuất tới thăm, thật sự là quá thất lễ, nhưng chủ nhân cũng không đến mức không chịu đón khách chứ?” ngữ khí thân mật.
Hắn vừa lên tiếng, không khí sôi động bắt đầu lan tràn toàn bộ đại sảnh.
“Đúng vậy! Tiểu Niên, khách quý tới cửa, sao chủ nhân lại đứng sững một chỗ như vậy?” Liêu tổng trưởng đứng cạnh hắn lập tức cười ha hả, nói với Niên Lượng Phú: “Vị này là Bạch tổng trưởng của cục hải quan, chính là vị khách quý mà người ta muốn mời cũng không có cơ hội. Hôm nay ngài ấy lại chịu dời bước tới nhà cậu, quả thực khiến tôi cũng phải giật mình.”
Bạch Tuyết Lam nghiêng đầu, mỉm cười đáp lời cùng hắn: “Liêu tổng trưởng lại trêu chọc tôi rồi, tôi từ chối lời mời của ngài lúc nào chứ?”
Qua một lúc, Niên Lượng Phú mới hoàn hồn, lau lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng dắt Tuyên Đại Vân tới nghênh đón.
“Chậm trễ, chậm trễ rồi, bỗng nhiên hôm nay lại có khách quý tới thăm, quả thực khiến tôi thụ sủng nhược kinh, bị hù cho ngây người.” Niên Lượng Phú cố gắng tươi cười nhận lỗi với hai vị tổng trưởng, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-1-doat-ngoc/2293146/quyen-1-chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.