Tuyên Hoài Phong an tâm nằm trong lòng Kỳ Tuấn, cũng không cần cố gắng gượng đề phòng, mơ mơ màng màng ngủ trên xe.
Khi tỉnh lại, Tuyên Hoài Phong đã thấy mình nằm trong phòng bệnh riêng của bệnh viện Tề Thiện.
Bức tường trắng xóa, rèm cửa lớn màu xanh nhạt tạo cảm giác mới mẻ, một cành hoa anh đào vẫn còn đọng sương sớm được cắm trong chiếc bình thủy tinh ở đầu giường, mỹ lệ, điềm đạm mà đáng yêu.
Tuyên Hoài Phong ngắm nhìn không rời mắt, bỗng nhiên nghe thấy có người hỏi: “Thích không? Cố ý cho người lên núi ở ngoại thành tìm một cành về đây, mới cắm vào bình thì em đã tỉnh lại.”
Tuyên Hoài Phong quay đầu lại.
Lâm Kỳ Tuấn mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, nhẹ nhàng bước ra từ sau tấm rèm, một tay cầm dao gọt hoa quả, một tay cầm quả táo đã được gọt hết một nửa, đi dến bên giường, quan sát sắc mặt Tuyên Hoài Phong, đặt dao cùng quả táo xuống, rót một ly nước ấm đưa Tuyên Hoài Phong uống, nói: “ Chờ anh một chút.”
Lâm Kỳ Tuấn thuận tiện kéo một chiếc ghế bên giường ngồi xuống, dùng nước nóng rửa qua quả táo đã được gọt vỏ, cắt thành những miếng nhỏ, dùng cây tăm xuyên qua một miếng đưa tới bên miệng Tuyên Hoài Phong: “Bác sĩ nói em bị thiếu dinh dưỡng, nên ăn nhiều hoa quả một chút.”
Tuyên Hoài Phong nói: “Em không thích táo.”
Kỳ Tuấn cười cười nhìn y: “Anh vất vả lắm mới gọt xong, còn phục vụ em ăn, vậy mà em cũng không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-1-doat-ngoc/2293135/quyen-1-chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.