Bạch Tuyết Lam nói như vậy, đồng thời cũng dẫn dắt Tuyên Hoài Phong chui vào chiếc lưới mình đã dựng sẵn. Hắn cũng âm thầm hiểu được, sự tình vẫn còn chút rắc rối, còn một số chuyện hắn phải tự mình ra tay.
Hắn phái người mời Tôn sĩ quan tới, tươi cười, chỉ về phía Tuyên Hoài Phong đang nằm trên giường: “Hoài Phong đã đồng ý tới nhậm chức ở chỗ của tôi, cũng là làm sĩ quan phụ tá, sau này có thể giúp cậu giảm bớt gánh nặng.”
Tôn sĩ quan là thuộc cấp đắc lực dưới tay Bạch Tuyết Lam, là người được vị tổng trưởng cục hải quan này ưng ý nhất, đương nhiên hắn phải cực thông minh, vừa nghe Bạch Tuyết Lam nói như vậy, sau đó lại liếc mắt nhìn Tuyên Hoài Phong đang tức giận, bộ dạng điên tiết mà không thể nói được lời nào. Hắn đã sớm đoán được chín mười phần là chuyện gì đang diễn ra, giọng điệu vô cùng hoan nghênh: “Thật sự tôi mong còn không được ấy chứ. So với học thức của Tuyên sĩ quan, tôi còn kém nhiều lắm, sau này còn nhiều chuyện cần phải nhờ cậu chỉ bảo.”
Sau đó lại quay sang hỏi ý kiến Bạch Tuyết Lam: “Hay là tôi kêu người chuẩn bị chế phục cho Tuyên sĩ quan luôn bây giờ? Lấy số đo, may xong cũng phải mất vài ngày.”
Bạch Tuyết Lam nói: “Chế phục đương nhiên phải làm, nhưng cái đó cũng không cần vội. Hiện tại Tuyên sĩ quan phụ tá đang bệnh nặng, chưa cần lập tức làm việc, trước tiên cần phải dưỡng bệnh cho tốt đã.”
Nói xong ba chữ “Tuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-1-doat-ngoc/2293106/quyen-2-chuong-12-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.