"Đúng rồi lão đại, số bảo vật này ngươi định làm gì?" Kim Hoa chỉ lấy bên dưới bảo vật đang bài ra, lúc này mọi người cũng là nhìn đến Vương Tôn, xem hắn sẽ xử lý thế nào
Vương Tôn nghĩ nghĩ liền nói: "Bảo vật này chỉ sợ khó mà thanh lý
Được rồi, các ngươi trước cất giữ, sau khi thí luyện kết thúc điều tra lại một lần Vạn Bảo Lâu tình hình!"
"Lão đại, ngươi đây là muốn thâu tóm Vạn Bảo Lâu?" Kim Hoa trợn mắt nói
"Xem ra chúng ta sắp đổi nghề rồi" Mộc Hoa xoa xoa tay nói
"Nghề gì?" Hồng Hoa khó hiểu
"Đương nhiên là từ trộm cắp chuyển sang làm ăn lương thiện rồi, lão đại là muốn chúng ta thâu tóm Vạn Bảo Lâu a, nên phải đứng ra làm chủ lâu rồi" Mộc Hoa cười nói
Hồ Mộng Tình và Vương Tôn nhìn nhau không khỏi cười thầm, đây là hắn nhạc phụ a, các ngươi đây là gan to quá rồi, lại nói lúc này Vương Tôn không để ý, cũng không vạch trần mà là nắm tay Hồ Mộng Tình rời khỏi hang động
"Ta thấy các ngươi chuẩn gian thương thì đúng hơn" Lăng Thần vẻ mặt chân thật nói
"Yên tâm đi, chúng ta là gian thương cũng sẽ cung cấp cho ngươi đầy đủ quân lương, chẳng phải ngươi rất muốn đánh trận hay sao, chúng ta sẽ giúp ngươi" Kim Hoa vẻ mặt chân thành nói
"Ngươi... các ngươi thật sẽ giúp ta?" Lăng Thần có chút không tin nói
"Hừ, ngươi xem chúng ta là hạng gì người mà có thể lại đi lừa gạc ngươi" Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3618529/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.