Chương trước
Chương sau
Vương Tôn lúc này điểm một đạo hắc quang đến nàng mi tâm, theo đó Hồ Mộng Tình thần hồn liền tiến vào

Vương Tôn hồn hải, cũng là Minh Giới nơi

Nhìn lấy sự hỗn loạn tại đây, ma hồn khắp nơi bay lượn, tiếng rống kinh thiên không ngừng, kỳ lạ là chúng không giống tại Âm Giới thôn phê lẫn nhau mà cường đại, mà là ăn sạch tài nguyên bên trong Hồn Hải của Vương Tôn, khiến sự hỗn độn tại đây điều nhanh trở nên sạch sẽ, trả về một vùng thoáng đãng, nhưng chỉ là tại trống trải, còn cái này âm u hắc lôi thế giới quả thực vẫn còn vô cùng đáng sợ

Hồ Mộng Tình kinh ngạc: "Âm Giới, không đúng, Vương ca, rốt cuộc là chuyện gì đây, làm sao bọn chúng ma hồn không tấn công hay thôn phệ lẫn nhau đâu?"

Vương Tôn thần hồn xuất hiện bên cạnh Hồ Mộng Tình rồi chỉ lấy thế giới loạn lạc ở đây mà nói: "Tình nhi, đây là

Minh Giới của ta vừa sáng lập!"

"Minh Giới!" Hồ Mộng Tình càng thêm kinh ngạc

Vương Tôn đắc ý kéo nàng đến nơi của cặp đôi Ly Tổ đang bay bên trong Minh Giới mà nói: "Nếu như đây là Âm

Giới tàn khốc, có lẽ bọn họ đã sớm bị pháp tắc ép buộc thôn phệ lẫn nhau, trở thành nô lệ tại Âm Giới, nhưng

Minh Giới của ta sẽ không tồn tại quy tắc ấy!"

Hồ Mộng Tình khẽ hỏi: "Vậy quy tắc của chàng đặt ra là gì?"

Vương Tôn chợt xấu hổ, hơn nữa có chút đau đầu: "Ta thật sự chỉ biết tạo ra, còn là như thế nào phát triển điều chưa tính qua!"

Hồ Mộng Tình: "..."

Vương Tôn lại đắc ý nói: "Nhưng mà không sao... ta thấy ma hồn trong Minh Giới này của ta rất kỳ lạ, bọn họ chính là có thể ăn đi tạp chất mà Tử Lôi Thần Đỉnh bùng nổ trước đây để lại!"



Hồ Mộng Tình: "Ăn đi tạp chất, xem bộ dạng của chàng đắc ý như thế, lại có ý đồ gì xấu hay sao?"

Vương Tôn sờ cằm nói: "Ta có một ý nghĩ, chính là cho Tử Lôi Thần Đỉnh tại luyện hóa thật nhiều tài nguyên ở

Nhân Giới, đồng thời những âm khí mà Nhân Giới không cần sẽ được đưa đến Minh Giới!"

Hồ Mộng Tình đôi mắt chợt sáng: "Cũng giống tu hành giả tại Nhân Giới khu trừ tạp chất, Tiểu Đỉnh cũng giống như thế một dạng, tinh luyện phần dương mà loại phần âm đưa đến Minh Giới, không những có hại mà là đôi bên cùng có lợi!

Và đồng thời hợp với câu nói, nếu là đạo sẽ không phân xấu đẹp, nếu là đạo sẽ không phân chánh tà, lẽ nào...

Trước khi tiếp tục vấn đề, thì ta muốn nói rõ một chút về đạo, thực ra đạo không hề tồn tại, mà đạo là do người tự tạo và tự đặt ra cách gọi, thường thì sẽ nghe nói đến vạn đạo, thực ra là đang nói đến đạo đức, là cách đối nhân xử thế ở đời, bởi thế gian có hàng vạn tính cách khác nhau, mỗi người sẽ có một con đường và chí hướng riêng, tại đây đạo cũng chính là Nhân Đạo Chi Lộ, trên con đường này có thể là tà ác như người đời đang đánh giá, hoặc là chân thiện, cũng là chánh tà nói riêng, vạn tính cách nói chung, nên đạo ở đây cũng là mang hàm nghĩa là Vô Thường, dù là lựa chọn như thế nào cũng là đạo, nên tu hành thì tu hành, nên ăn thì ăn, từng cách làm điều sẽ mang đến một giá trị, dù là phá hoại, dù là làm gì, tất cả điều gói vào một chữ đạo, nên nói tồn tại Vô Thượng Ma Thần, hoặc Vô Thượng Thánh Tiên, thì cũng chỉ là tính cách của một người khác nhau mà cho ra kết quả khác nhau, và nói người không phân thiện ác sẽ hiểu chân lý của đạo, cũng chính là đang nói con đường mỗi người đang chọn lựa là không hề tồn tại cái gọi là sai hay đúng, chỉ là đi được tới đâu mà thôi, khi thấu hiểu được Nhân Đạo Chi Lộ, thì tiên, thần đến thánh, phật hay ma, tất cả cũng chỉ là cách gọi, nhất đạo thông tất sẽ vạn đạo thông, chính là cách hiểu ngược lại của câu nói vạn đạo quy nhất

Vương Tôn gật đầu: "Đúng vậy, chính là luyện dương bổ âm, còn làm thế nào dùng âm sinh dương, ta thực có chút chưa biết nên làm thế nào"

Hồ Mộng Tình khẽ nhìn một vòng Minh Giới rồi lại nói: "Dùng âm sinh dương sao, vậy chàng nói Minh Giới này ma hồn chết đi, họ sẽ có thể hồi sinh chuyển kiếp giống như quy luật tại song song thế giới hay không?"

Vương Tôn trầm tư: "Ta cũng đã từng nghĩ đến điều này, hiện tại xem ra là điều không thể"

Hồ Mộng Tình lại suy tư: "Chẳng lẽ là do đại đạo có hạn?"

Vương Tôn lắc đầu: "Nhân đạo chi lộ, vấn đạo chi tâm, mỗi người, mỗi đường, mỗi chí hướng khác nhau, vạn đường vạn lộ, đại đạo là vô hạn, nhưng nếu đi theo người khác đạo, đạo lúc này sẽ có giới hạn, giống như đi trên con đường do người khác tạo ra, khi con đường ấy đột nhiên kết thúc, đạo theo đó mà vong, nên nói Minh Giới tuyệt đối không thể giống như Âm Giới được, nếu không tất cả những gì ta tạo ra sẽ trở thành người khác sở hữu đồ vật, và ta lại không muốn Minh Giới có bất cứ liên hệ nào với Âm Giới hay là Nhân Giới!"

Hồ Mộng Tình mỉm cười gật đầu tán dương và lại hỏi: "Nếu là không thể giống như Âm Giới, cũng không muốn có liên hệ với Nhân Giới, vậy chàng nói xem, cái gọi là Lục Đạo Luân Hồi là gì?"

Vương Tôn mỉm cười nói: "Nếu nói Âm Giới là đại đạo sinh ra, vậy thì Lục Đạo Luân Hồi thực ra không phải là đạo, mà chỉ là một loại thần thông được ngộ ra từ đại đạo, cũng tức là một phần nhỏ chân nghĩa bên trong Âm Giới!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.