Chương trước
Chương sau
Vương Tôn hừ lạnh: "Đạp Tinh Thần Bộ!"

Nhất bộ liền thoát khỏi Ma Tướng cản chân, còn Ma Tướng thì không khỏi kinh dị nhìn Vương Tôn thoát khỏi hắn cản trở: "Đáng sợ bộ pháp!"

Chỉ là lúc này Vương Tôn đến dù có sớm, cũng tại không kịp Ma Hắc Long tập kích Mộc Uyển Thanh, nhất kích qua đi, Mộc Uyển Thanh liền bị nó về xuống đại địa, cả người Mộc Uyển Thanh theo đó mà bị trôn vùi trong phế tích

Vương Tôn không kịp nghĩ ngợi, trực tiếp liền nắm đuôi rồng kéo mà vung lên phía sau, thành công giải thoát Mộc Uyển Thanh từ trong phế tích đi ra, đồng thời hắn cũng nắm tay nàng kéo khỏi phế tích, trực tiếp ôm lấy mà thoát khỏi trận chiến, đồng thời không quên thu lấy Băng Tinh Kiếm vào hắn trữ vật

"Hụ hụ!" trong lòng ngực Vương Tôn, Mộc Uyển Thanh miệng không ngừng nôn máu, sau đó chính là ánh mắt dần khép lại

"Lão đại, còn bọn ta!" nhìn Vương Tôn tại không trung muốn bay đi, Tam Hoa Đạo Tặc chỉ biết đuổi theo

"Đi!" Vương Tôn ném ra Băng Hỏa Thần Kiếm, lập tức Băng Hỏa Thần Kiếm biến lớn ba trượng, lướt qua liền cuốn đám người Tam Hoa Đạo Tặc bay đi

Ma Hắc Long cũng là bay ra rồi trở lại, tiếp tục đuổi theo Mộc Uyển Thanh

Ma Tướng hừ lạnh mà khoát tay triệu hồi nó quay lại: "Vương Mộc Thành đúng không, ta là Nhất Lâm, lần sau gặp lại chính là ngày chết của ngươi!"

Vương Tôn quay lại nhìn Nhất Lâm dần nhỏ theo khoảng cách, hắn cười nói: "Yên tâm đi, ngày đó sẽ sớm đến!"

Tại một hoang vu sơn động, Vương Tôn liền thả xuống Mộc Uyển Thanh, Tam Hoa Đạo Tặc chính là bên ngoài dò xét tình hình

Lại nói Vương Tôn lúc này chính là nhìn cả người thương tích Mộc Uyển Thanh, bàn tay liền tỏa ra lục quang chữa thương cho nàng, lúc này hắn không khỏi thầm nghĩ: "Trong mơ ta chính là nhấc tay tiêu diệt trăm ngàn vạn đại quân, lúc này thực tế gặp phải một con rồng nhỏ liền như thế chật vật a!"

Nghĩ nghĩ, Vương Tôn thần hồn liền tiến vào Tử Lôi Thần Đỉnh, đến nơi Hồ Mộng Tình tại giảng dạy kiến thức cho

Tiểu Đỉnh và Tiểu Mộc, gãi gãi đầu, Vương Tôn liền ngồi xuống như học sinh một dạng

Hồ Mộng Tình tại đang giảng cũng nghi hoặc hỏi: "Trò Vương Tôn, ngươi cũng muốn học tập sao?"



Vương Tôn cười nói: "Tình nhi, nàng nói xem, Dung Hồn cảnh cấp độ dung hợp hồn thú là dạng gì, làm sao sức mạnh có thể như thế khủng khiếp!"

Hồ Mộng Tình nghe vậy thì cười nói: "Dung Hồn cảnh là khi bản mệnh nguyên tố dung hợp với bất kỳ Hồn Thú

chuyển hóa thành Nguyên Hồn, và Nguyên Hồn chỉ có thể Hồn Thú

Nguyên Hồn có thể mạnh yếu dựa vào ba yếu tố, đầu tiên độ tinh khiết bản mệnh nguyên tố của chủ thể, hai là cấp độ linh hồn yêu thú, ba là huyết mạch linh hồn yêu thú

Và nếu Nguyên Hồn được triệu hồi trong chiến đấu bị trọng thương điều có thể ảnh hưởng đến chủ thể, nhẹ thì bị phản phệ trọng thương, nặng thì trực tiếp rơi cấp độ!"

Hồ Mộng Tình lại giải thích tiếp: "Khi bước vào Dung Hồn cảnh, lại thành công dung hợp hồn thú, tại đây lại có hai con đường tu luyện, một là đề cao sức mạnh bản thân, hai là đề cao sức mạnh của hồn thú, bên ngoài chàng gặp phải Ma Hắc Long chính là dạng thứ hai tu luyện, chủ tu hồn thú, mới khiến cho cấp độ của nó vượt xa chủ thể sức mạnh, tiến vào Hóa Đan cảnh tồn tại, trong khi chủ thể chỉ là Dung Hồn cảnh, nên nói, lần này thí luyện là một cuộc thanh trừng của Ma Tộc đối với Nhân Tộc!"

Vương Tôn chợt hiểu: "Thì ra là hắn Dung Hồn cảnh, nhưng có thể phóng xuất ra hồn thú ngũ giai cảnh giới, chiêu này không khỏi bí hiểm đi!"

Hồ Mộng Tình cười nói: "Vậy chàng sợ rồi hay sao?"

Vương Tôn đứng lên ưỡn ngực: "Đương nhiên là sợ!"

Hồ Mộng Tình nhìn hắn không khỏi thầm cười, lại nói: "Nhưng mà tu hành lại chủ tu Hồn Thú không phải ai cũng có thể đạt được, bởi vì chủ thể linh hồn luôn luôn phải vượt qua hồn thú cấp độ, nếu không sẽ bị hồn thú quay lại phản phê mà biến thành nó nô lệ, lại nói Huyền Linh Giới chúng ta hồn tu công pháp rất ít, việc dung hợp Hồn Thú đã sớm bị quên lãng, bởi lẽ thần hồn không cao, có dung hợp hồn thú chỉ là phí công sức, đến lúc đó lại mất thêm một phần hồn lực đến khống chế nó, tâm trí sẽ bị phân tâm, từ đó việc tu luyện sẽ bị hạn chết, đáng sợ hơn mà gặp phải tâm ma, nên nói việc dung hợp hồn thú, nhân tộc ta đã liệt nó vào cấm kỵ công pháp, chàng không biết là chuyện bình thường!"

Vương Tôn nghe vậy liền rõ, hắn nháy mắt với nàng liền thoát khỏi Tử Lôi Thần Đỉnh: "Đa tạ mỹ nhân!"

Hồ Mộng Tình lại lắc đầu không để ý đến hắn

Tiểu Mộc lại nghi hoặc nhìn Vương Tôn rời đi, lại nhìn Hồ Mộng Tình mà hỏi: "Đại tẩu, làm sao lão đại không thả ta ra hỗ trợ đây, với ta dị nguyên tố sức mạnh, đối với hồn thú ngũ giai hồn lực liền có thể một cái bắt giữ!"

Hồ Mộng Tình cười nói: "Bởi vì lão đại của ngươi muốn ôm mỹ nữ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.