Ngày hôm này vì sao lại nói Nam Thiên Học Phủ người đến chen chúc nhau không lối thoát, chính là tập trung một nơi nhiều người mà người điều bị che khuất tầm nhìn, cũng là tại đây nhưng không rõ nơi đó là đâu, đã từng gặp qua lại không rõ hôm nay hoàn cảnh như thế nào, đã đoán trước nhưng lại không rõ tràng diện ra sao, cứ ngỡ là thiên đường sao lại cảm giác tựa như một nơi tăm tối, và đến cũng là đến với sự mờ mịt về tương lai, họ chỉ biết đến đây sẽ có cơ hội đổi đời sau khi trở thành Nam Thiên Học Phủ tân sinh, thì là cứ đến mà thôi, từ đó sự mờ ảo về tương lai được vẽ ra sẽ có vô số người tiến đến, giống như bầy cá tại tranh thức ăn trong ao lại không hề biết rằng mình bị nuôi nhốt, cũng không biết mình vì sao lại tranh
Tại nơi đỉnh núi gần với Nam Thiên Học Phủ vị trí, Vương Tôn bộ dạng chật vật chính là bước từng bước một lên đỉnh núi, khi lên đỉnh rồi hắn không khỏi hưng phấn hít lấy một hơi không khí trong lành, ánh mắt nhìn đến xa xăm Nam Thiên Học Phủ được xây dựng tứ phương vách che chắn tựa như hoàng thành, nhưng là cảnh vật bên trong lại tựa như một tiểu thế giới, bên trong không khác gì chốn nhân gian phồn hoa, kiến trúc liền kề mà phải dùng từ nghìn nghịt hình hung, chỉ là cảnh sắc hôm nay không được tốt cho lắm, hễ là đất địa trống điều bị người dẫm lên, nhìn đến thì không khác gì bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3615816/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.