Chương trước
Chương sau
Vương Tôn đứng lên vung vẫy quạt giấy nhìn nàng rời đi mà chặt lưỡi chiêu chọc: "Cái gì ta nghe không rõ, là muốn vào phòng hành sự sao, thì ra nàng không thích nơi trong sáng, haiz... nhưng ta là người trong sáng, đêm nay xem ra khó lòng phục vụ nàng rồi, thất kính, thất kính a!"

"A... đại đại vô sỉ!" lập tức âm thanh Hồ Mộng Tình vang vọng trong đêm

Lưu Ly đang ngủ cũng bị đánh thức, sao đó chính là không để ý, đêm mưa rồi cũng sẽ qua, trời sáng nàng vẫn phải tiếp tục lo liệu mọi thứ trong Hồ gia này việc vặt a

Vương Tôn lúc này bất chợt khế xuất khẩu thành thơ

"Đứt đoạn phân ly

Nhị sầu nhị si

Nhất khờ nhất dại

Tiểu đại tri giao"

"Ma Thần a Ma Thần, ta và ngươi nhân sinh có ba điểm tương đồng, thứ nhất là đứt đoạn phân ly, quá khứ mất đi phụ mẫu người thân nỗi đau, nếu tình cảm là bệnh thì có thể trị, nhưng tình cảm đã đoạn thì vô phương trị, đó là điều mà ta và ngươi tại nhân sinh không thể thay đổi"

"Thứ thứ hai là nhị sầu nhị si, ngươi sầu vì không thể thoát khốn, ngươi sầu vì quá khứ không thể tiêu diệt chúng sanh, còn ta si chính là nhớ người thân, nhớ người tình trong mộng, tại nhân sinh ta và ngươi điều là kẻ đáng thương!"

"Thứ ba chính là Nhất khờ nhất dại, tại thế gian không ai hại ngươi, không ai đánh ngươi, ngươi điều muốn bất chấp tất cả tiêu diệt thế gian, còn ta thì càng không kém ngươi, tại thế gian vạn lối ta không đi, tự trốn vào tăm tối ta lại nói không đường, ha ha... ta và ngươi điều là hai kẻ khờ dại!"



"Kết hợp kẻ lớn đầu và người tuổi dạ gặp nhau, chỉ cần có một điểm chung trong ba ý trên, dù là điểm lớn hay điểm nhỏ, dù là tiểu đại tất sẽ trở thành bạn tri giao, cũng có thể nói ngươi đại tiện, ta hạ tiện, chỉ cần là tiện như nhau cũng có thể thành bạn tri giao!"

"Chỉ là ta và ngươi đạo bất đồng, ngươi là Hận, còn ta là Yêu, ngươi hận bản thân, còn ta lại Yêu nàng ấy, tại nàng ấy còn sống buộc ta phải yêu bản thân mình, ta sống tại thế gian này là bởi vì bảo vệ nàng ấy, ta và ngươi khác đạo, tất sẽ không tránh khỏi một lần tranh biến, nhưng ngươi yên tâm, ta hứa với ngươi sẽ phóng thích ngươi, tất sẽ làm được, bởi vì đây là tôn nghiêm của một nam nhân, như ngươi đã nói, ngay cả tôn nghiêm điều không giữ được thì chỉ là kẻ đê tiện, ha ha... nhưng ta không muốn làm kẻ đê tiện, cũng giống như ngươi cũng không muốn bị giam cầm tại ngục tối, ngươi thoát ra sẽ không phải kẻ đê tiện, ta thả ngươi ta cũng sẽ không phải kẻ thất hứa, ta và ngươi không kẻ nào đê tiện, tại mất đi chữ tiện, ta và ngươi sẽ xuất hiện tại ánh sáng, ta và ngươi lại cùng một bầu trời, tất sẽ có điểm tương đồng, chúng ta sẽ mãi mãi là bằng hữu, ngươi giết thế gian của ngươi đạo, ta bảo vệ người ta yêu, haha..."

Ma Vật Cấm địa, Ma Thần ánh mắt đang nhắm nghiền chợt mở ra, ánh mắt tại huyết hồng, khóe miệng nở lên nụ cười tà: "Ha ha... không hổ danh là Tiểu Ma Thần, tại đứng bên chánh đạo cũng không chịu bỏ chữ tiện, thật chờ mong sớm ngày ngươi cường đại, lại nói chỉ cần ta diệt người ngươi yêu, không biết thế gian này sẽ thành bộ dạng gì sóng gió, khặc khặc khặc..."

Có câu nói không sai, hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng, tại Vương Tôn và

Ma Thần địa lý cách nhau không chỉ vượt qua địa lý ngàn dặm, mà là gần một nửa vòng Huyền Linh Giới, giới hạn gần như không thể tưởng tượng được, vậy mà chỉ là tri giao, họ chỉ suy nghĩ đã biết đối phương đang nghĩ gì, hơn nữa còn là hiểu rõ đối phương còn hơn hiểu rõ bản thân một dạng, so với cái gọi là Yêu, Tri giao cũng là một đạo, nếu là vô duyên đối diện bất tương phùng, thì cũng như là đạo bất đồng, bất tương vi mưu, là hữu duyên tất sẽ có ngày gặp lại, dù không gặp nhau vẫn tại nhớ về nhau như hai người tri kỷ, còn là ghét nhau thì chính là thế bất lưỡng lập, như nói giữa trời và đất, như nói nước với lửa một dạng không thể tồn tại cùng nhau một dạng, nhưng cũng có thể hiểu ngược lại giữa trời và đất điều vì chúng sanh mà tồn tại, tất sẽ có thể cùng nhau mà sống, tuy không bên nhau nhưng vẫn là tri kỷ, như thế nước và lửa, điều là tồn tại giúp đỡ cho đời, tuy rằng không thể cùng nhau, nhưng vẫn hàng ngày gặp nhau, tâm sự với nhau về nhân sinh đắng cay ngọt bùi

Thời gian ngắn ngủi, chưa uống xong tách trà là trời đã sáng, hay là tại nói trà này tựa nhân sinh, sớm nở tối tàn, đêm thoáng liền qua, mưa rồi cũng sẽ tàn

Và hôm nay chính là ngày Nam Thiên Học Phủ mở ta Vạn Tinh Thần Tháp, tuy rằng bề ngoài là tuyển sinh, nhưng bên trong chính là một hồi phân tranh khóc liệt nhân ma lưỡng giới, và cuộc tranh biến này bùng phát cũng là bởi vì hai chữ tôn nghiêm

Lúc này nơi được gọi là Nam Thiên Học Phủ, lượng người đã sớm chen chúc nhau không lối thoát

Lại nói Nam Thiên Học Phủ địa lý không phải thực là nằm tại trung tâm Nam Thiên Giới Vực, hơn nữa còn là lệch sang hướng Tây, nhưng là hiệu trưởng là người Nam Thiên Giới Vực, lão nói là Nam Thiên Học Phủ thì là Nam Thiên Học Phủ, còn người thần bí này là nam hay nữ, là già hay trẻ, tư vị ra sao cũng ai biết, cũng chỉ gọi là lão xem như là phía sau tôn trọng trưởng bối

Nhưng nếu mà thắc mắc tại sao trung tâm Nam Thiên Giới Vực, mà học phủ có thể lệch sang hướng Tây, vậy thì phải nói đến miếng bánh tròn có tứ nhân ở trong, lấy Huyền Linh Giới là tâm điểm, tại Huyền Linh Giới tâm nơi đâu, lấy Tứ Vực nơi đó là tâm, tứ tâm hội tụ, tạo ra trung tâm Huyền Linh Giới, là tứ Vực tâm, và cũng chỉ là cách gọi theo thời đại, giống như hoàng thành thường xuất hiện tại Nam hay Bắc cũng tùy thời cai trị, hoành thành nơi đâu thì xem nơi đó là trung tâm, giống như nói thiên hạ là nhà, nhưng chính thức thật sự nhà vẫn là cố hương một tầng ý nghĩa sâu xa
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.