Từ lúc ra khỏi kinh thành nàng chia thành ba nhóm thay phiên nhau đi do thám đề phòng vạn nhất. Mọi người còn đang tò mò vì hành động của nàng thì rất nhanh người nàng cử đi đã quay lại báo tin. Càng đi đến gần khu vực thành An Tây người dân chạy nạn ngày càng đông, rất dễ làm náo loạn lòng quân.
Lăng Thanh Tiêu vì để trấn an người dân nên đã đi trước một bước đến thành An Tây người hoàng thất đã đến thành tất nhiên sẽ không bỏ họ một mình. Quân thủ thành từ sớm đã nhận ra nàng vội chạy đến tiếp đón. Binh lính sĩ khí đang tăng cao muốn trực tiếp tham chiến nhưng đều bị nàng từ chối.
- Vương gia, sĩ khí bọn họ tăng cao là điều tốt nhưng chúng ta vừa đi một chặn đường dài ai cũng đã thấm mệt vẫn là nên nghỉ ngơi trước.
- Nghe nàng.
Lăng Thanh Tiêu nhìn sang sắc mặt từng người trên mặt ai cũng thấm vẻ mệt mỏi đi đường dài.
- Bổn vương biết mọi người muốn lại tức tham chiến, nhưng thể lực mọi người hiện tại không đủ. Trước mắt đại quân đã đến thì cứ nghỉ ngơi một canh giờ sau chúng ta tham chiến.
Sở Ngọc một bên chuẩn bị trang bị cho nhóm nàng súng được Lăng Thanh Tiêu thay bằng nỏ cầm cũng khá tiện tay không khác biệt gì mấy. Suốt dọc đường đi nàng có hướng dẫn bọn họ về cách dùng dây thừng leo trèo nên nắm được cũng kha khá kĩ năng. Nàng mải mê tập trung không để ý đến hắn, Lăng Thanh Tiêu từ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-tuong/3567724/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.