Sở Ngọc và Lăng Thanh Tiêu từ khi nhận thánh chỉ mỗi người một việc, số lần gặp mặt nhau chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Sáng ngày thứ ba, hai người tập hợp binh lính chuẩn bị lên đường. Lần này nàng đi, tùy tùng chỉ mang theo mỗi Tiểu Vân, nàng không biết hôm đó Tử Kiệt đã nói gì một lúc lâu sau lại nghe Tiểu Vân tức giận đuổi Tử Kiệt ra ngoài không muốn gặp mặt.
- Tiểu Vân, hôm đó hai người… không sao chứ?
- Tiểu thư, chúng ta lên đường thôi người đừng nhắc ngày ấy với em nữa?
- Được, được.
Tiếng trống trận vang lên từng hồi, đoàn người giáp phục chỉnh tề, ba quân nghiêm chỉnh trong vô cùng khí thế Tiểu Vân, Tử Kiệt và Tiết Nghiên đứng phía dưới đài gỗ nơi đóng quân còn nàng đứng sau lưng Lăng Thanh Tiêu.
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
Cứ nghĩ mọi thứ sẽ thuận lợi nhưng ngay thời khắc then chốt Lăng Thanh Tiêu lại không xuất hiện. Sở Ngọc lo lắng nhìn về trướng chủ soái một lúc lâu cũng không thấy động tĩnh, nàng vội đi nhanh vào trong đưa mắt tìm kiếm xung quanh. Bất ngờ tay nàng bị người nắm lấy kéo vào trong, hắn đẩy nhẹ nàng vào cột gỗ mệt mỏi gục đầu xuống vai nàng.
- Ngọc Nhi, ta mệt quá.
- A Kỳ, không sao chứ? chàng sao vậy?
Sở Ngọc vừa hỏi vừa kiểm tra nhiệt độ cơ thể hắn một lượt, người hắn chỉ hơi sốt nhẹ sao lại thế.
- Ta vốn là quân y ưu tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-tuong/3567723/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.