Hách Thanh Oản cho rằng những nữ nhân kia nhất định sẽ đến gây sự với nàng, lại không nghĩ đến mãi cho tới khi Hoàng Phủ Cẩn trở lại cũng không có ai đi vào Tĩnh viện.
Đối với lần này nàng có chút không hiểu, lại cũng không nghĩ tới, trong vương phủ có quy định bất thành văn, chính là không cho bất kỳ kẻ nào bước vào Tĩnh viện một bước, mà người làm trái lệnh không một ai may mắn tránh khỏi cái chết lạ lùng.
Nàng giờ phút này còn mơ hồ u mê cho là hết thảy đều do công lao của Vô Tâm, hai nữ nhân kia mới không dám tới gây sự.
Mà đêm ngày thứ ba Hoàng Phủ Diệp bị giam vào Tông Nhân phủ, Dạ Nhiễm cũng mang đến một tin tức.
“Oản Oản, ngày mai Hoàng Phủ Cẩn có thể đến hoàng thành rồi.” Dạ Nhiễm nhìn chằm chằm nàng, chờ đợi phản ứng của nàng.
“Nhanh như thế à!” Nàng cười cười, cũng không lộ ra biểu tình kinh ngạc.
“Nàng đã sớm biết hắn muốn trở lại?” Dạ Nhiễm chau mày, ngay sau đó chợt hiểu, “Là Mạnh quý phi nói cho nàng biết?”
“Đúng vậy.” Hách Thanh Oản khẽ nhíu mày, càng khẳng định Dạ Nhiễm là người nàng quen biết ngày thường.
“Vậy nàng sẽ rời đi cùng hắn sao?” Dạ Nhiễm khẽ rũ mắt, tự giễu nhếch môi.
“Huynh cảm thấy hoàng nghĩa phụ sẽ vào lúc này để ta và Cửu ca cùng nhau rời đi sao?” Nàng cười hỏi ngược lại.
Vốn là, nàng muốn trả lời ‘sẽ không’.
Nhưng hắn cười giễu lại khiến nội tâm nàng cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546674/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.