Chương trước
Chương sau
Lúc mới quen Hoàng Phủ Diệp, nàng cũng hỏi qua Tinh Nhi có biết chuyện hoàng hậu không.

Tinh Nhi lại chỉ mơ hồ nhớ được hoàng hậu sau một lần chọc giận hoàng thượng thì đổ bệnh không dậy nổi, mấy ngày sau liền mất.

Mà về phần vì sao chọc giận hoàng thượng, người trong cung căn bản không ai biết được.

Hậu cung cho tới bây giờ đều là nơi giấu không được bí mật, mà chuyện này lại có thể trôi qua nhiều năm như vậy vẫn là một bí mật, chỉ có hai khả năng.

Một, chính là giống như mặt ngoài, hoàng hậu bởi vì bệnh mà qua đời, căn bản không có bất kỳ bí mật gì.

Hai, bí mật trong này không thể cho người biết được, hoàng đế hạ quyết tâm áp chế mọi chuyện.

Mà theo ý nàng, khả năng thứ hai rất lớn, chỉ là bí mật không để cho người biết này có phải hay không có quan hệ tới thân thích của nàng?

“Ngươi đứa nhỏ này, sao lại hỏi vấn đề kỳ quái như vậy, hoàng hậu đương nhiên chết vì bệnh, còn cần phải hỏi sao?” Mạnh quý phi lắc đầu bật cười, chỉ là ý cười không đạt tới đáy mắt.

Hách Thanh Oản biết rõ bà đang nói dối, cũng không tiện ép buộc, “Là Thanh Oản hồ đồ, nương nương chớ trách.”

Mạnh quý phi trái lại sửng sốt, không nghĩ tới nàng lại dễ dàng từ bỏ như vậy, bà còn tưởng nàng sẽ lợi dụng chuyện Hoàng Phủ Cẩn tới áp chế bà nói.

Hách Thanh Oản ở trong vương phủ sống có tốt hay không bà không cần hỏi cũng biết.

Mà bà mới đầu là mang tâm lý xem kịch vui, chờ xem nàng bất hạnh.

Ai bảo nàng trước kia cự tuyệt nhi tử của bà, chọn tên tiểu tử thối Hoàng Phủ Diệp kia.

Nếu không phải bởi vì Hách Thanh Oản, hoàng đế sao lại có thể lần nữa trọng dụng Hoàng Phủ Diệp?

Bà gả cho hoàng đế 20 năm, làm sao có thể không biết tâm tư hoàng đế chứ?

Hoàng đế đây là muốn thực hiện mộng tưởng không thể thực hiện được của bản thân trên người nhi tử mình.

Mà ý định của hoàng đế lúc ban đầu là muốn cho Hách Thanh Oản ở trong cung tiếp xúc nhiều với các hoàng tử, có tình cảm với ai thì gả cho người đó, nhưng ngoại trừ Hoàng Phủ Diệp.

Ân oán đời trước ngoại trừ ma ma thân thích của hoàng hậu không biết tung tích kia, cũng chỉ có bà và hoàng đế biết rõ.

Vì vậy, một đoạn nghiệt duyên như thế, hoàng đế lại làm sao có thể ngồi xem mặc kệ, tùy ý phát triển?

Mà hoàng đế vì ngăn cản Hách Thanh Oản liền lựa chọn nhi tử của bà.

Đáng tiếc, Hách Thanh Oản lại không phải Hoàng Phủ Diệp không được, mà hoàng đế lại không đành lòng bức nàng, đành phải thôi!

May mà, Hoàng Phủ Diệp cũng không thật sự nhiệt tình với Hách Thanh Oản, thậm chí còn có chút không chào đón.

Như thế cũng chẳng có gì lạ, Hoàng Phủ Diệp tuy không nhất định biết mẫu thân hắn chết thế nào nhưng hoàng thượng năm đó vì mẫu thân Hách Thanh Oản mà tát hoàng hậu một bạt tai, lại còn tuyên bố muốn phế hậu, khi đó hắn cũng có mặt.

Thử hỏi, hắn làm sao có thể yêu nữ nhi của kẻ thù?

Về sau, bà nghe nói Hoàng Phủ Diệp và nữ nhi Liễu gia lui tới thân mật, bà liền khuyên Hoàng Phủ Cẩn đi tiếp cận Hách Thanh Oản.

Bà nghĩ, chờ Hoàng Phủ Diệp thành thân, Hách Thanh Oản liền chết tâm, cũng phải hết hy vọng, mà hoàng đế nhất định sẽ lần nữa tác hợp nàng với Cẩn.

Chỉ là bà không nghĩ tới, nha đầu này vừa nghe Hoàng Phủ Diệp muốn thành thân vậy mà bệnh không dậy nổi….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.