Mạnh quý phi hiểu ý cười cười, ý bảo nàng nói.
“Nương nương, Thanh Oản muốn biết, giữa ma ma thân cận của tiên hoàng hậu và phụ mẫu con có phải có thù hận gì không?” Tầm mắt Hách Thanh Oản vẫn ôn hòa nhìn lê mặt Mạnh quý phi, cẩn thận quan sát biểu tình của bà.
Trong cung này rất nhiều chuyện không thể nói, nàng không biết Mạnh quý phi có thể nói cho nàng hay không, nếu nói vậy đó có phải lời thật hay không, nàng chỉ có thể dựa vào sự thay đổi trong biểu tình của bà để phỏng đoán tính chân thật trong lời bà nói.
Mạnh quý phi sửng sốt, lập tức cười hỏi ngược lại, “Sao lại hỏi như vậy?”
“Trong vương phủ có một hạ nhân hình như là thân nhân của bà ấy, không biết vì sao cực kỳ thù địch với Thanh Oản. Vì vậy Thanh Oản liền đoán ma ma kia có phải có hiểu lầm gì với phụ mẫu con hay không.” Hách Thanh Oản biết không thể để lộ thân phận Thích ma ma, tự nhiên đã sớm nghĩ tốt lý do mới có thể tới hỏi.
“Ma ma kia vẫn luôn ở cạnh tiên hoàng hậu, nhiều năm không ra khỏi cung, theo lý thì không có.” Mạnh quý phi mang bộ dáng suy nghĩ sâu xa, giống như hoàn toàn không biết chuyện.
“Vậy Thanh Oản có thể mạo muội hỏi một chuyện, năm đó tiên hoàng hậu vì sao lại mất?” Hách Thanh Oản chắp nối những lời nói từ trước tới giờ của Thích ma ma lại, suy xét một hồi, không khỏi đoán rằng thù hận này không nhất định là Thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546662/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.