Trước khi Hách Thanh Oản đi gặp Mạnh quý phi cũng đã chuẩn bị tốt, bà không nhất định sẽ muốn gặp nàng, thậm chí không nhất định sẽ tiếp kiến nàng.
Chỉ là không nghĩ tới, bà chẳng những mời nàng đi vào, lại còn vẫy lui tất cả cung nhân, giống như mẹ con cùng nàng nói việc nhà.
Nàng ít nhiều cũng lý giải được tính tình Mạnh quý phi, biết bà tất nhiên sẽ không vô cớ nhiệt tình với nàng như vậy.
Nếu không có chuyện nàng cự tuyệt gả cho Hoàng Phủ Cẩn, quan hệ giữa họ xem như không tệ.
Thế nhưng, từ sau chuyện đó, Mạnh quý phi liền không cho nàng sắc mặt tốt, nhưng sao thái độ hôm nay lại khác thường?
“Thanh Oản, bổn cung hôm nay có chuyện muốn nhờ, không cùng ngươi nói vòng vo.” Mạnh quý phi thu hồi ý cười trên môi, rốt cuộc nói tới chủ đề chính.
“Nương nương đã có việc, Thanh Oản tất nhiên sẽ cố hết sức.” Hách Thanh Oản cảm thấy bắt đầu như vậy không tệ, bà đã có chuyện cầu nàng, vậy lát nữa chuyện nàng muốn biết cũng sẽ dễ hỏi hơn.
“Cẩn Nhi sắp trở lại rồi.” Mạnh quý phi nói tới đây thì ngừng lại, tầm mắt dừng tại biểu tình kinh ngạc của Hách Thanh Oản.
“Cửu ca trở về là việc vui, Thanh Oản ở đây xin chúc mừng nương nương.” Hách Thanh Oản sau khoảnh khắc kinh ngạc nhất thời, cười nói lời chúc mừng.
“Nó nghe được lời đồn, cho là ngươi hoá điên, mới có thể trở về. Chỉ là, lời đồn dù sao cũng là lời đồn, nó nhất định phải nhìn thấy ngươi khỏe mạnh, sau đó tất nhiên sẽ lại lập tức rời đi.” Vẻ mặt Mạnh quý phi u ám, giữa lông mày không còn sự sắc bén ngày xưa.
Tuổi tác của bà lớn rồi, hoàng đế và bà mặc dù tương kính như tân, cũng đã mặt hoà tâm xa.
Bởi vậy, nhi tử là thân nhân duy nhất, hy vọng duy nhất trên đời này của bà.
Thế nhưng, hắn vì nữ nhân cứ như vậy bỏ lại người mẫu phi sinh hắn dưỡng hắn này, bà mặc dù không cam lòng nhưng lại không dám giận, sợ đẩy hắn xa hơn.
Bà hiện tại chỉ có một ý nghĩ, chỉ có nhi tử trở về mới có thể khiến bà làm gì cũng được.
Hách Thanh Oản cứng người, lập tức hiểu ý trả lời: “Ý tứ của nương nương Thanh Oản đã hiểu, chờ ngày sau gặp Cửu ca, Thanh Oản tất nhiên sẽ khuyên huynh ấy ở lại hoàng thành phụng dưỡng nương nương.”
“Đứa bé ngoan, bổn cung cảm ơn ngươi trước vậy.” Mạnh quý phi vỗ vỗ tay nàng, nhiệt tình nở nụ cười, sự không thoải mái giữa hai người ngày xưa giống như ở một khắc này hoàn toàn tan thành mây khói.
Chỉ vì, các nàng đều thật tâm đối với người nam tử tốt tên Hoàng Phủ Cẩn kia, cho nên các nàng mới có thể lý giải lòng đối phương.
Hai người tùy ý hàn huyên một vài chuyện lý thú, Hách Thanh Oản mới nói ra mục đích hôm nay tới, “Nương nương, Thanh Oản hôm nay tới kỳ thật cũng là có chuyện muốn nhờ.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]