Hách Thanh Oản từ trong nháy mắt trầm luân đó tỉnh táo lại không khỏi cười tự giễu.
Hắn chính là kiếp nạn của nàng, chấp niệm của nàng, không thể buông? Chỉ có thể hãm sâu…
Hít sâu một hơi, để buồn khổ trong lòng vơi đi một ít, nàng cầm lấy bình thuốc, thấy trên hai bình thuốc viết tên và công hiệu. Nàng nhìn chữ viết trên bình thuốc, đột nhiên nhíu mày lại, đây rõ ràng là nét chữ của Tinh Nhi.
Nhưng nàng biết rất rõ, hai bình thuốc này tuyệt đối không phải Tinh Nhi chuẩn bị cho nàng.
Tinh Nhi cũng giống như nàng, sống trong cung nhiều năm, hết thảy ăn mặc sử dụng đều do trong cung làm, đều có ký hiệu hoàng thất. Mặc dù những vương gia này cũng là người trong hoàng tộc nhưng mỗi phủ đều có ký hiệu riêng, người hiểu chuyện chỉ liếc mắt là nhìn ra.
Nàng nghĩ, nàng hiểu tâm tư người để thuốc vào đây, đơn giản là muốn nàng nghĩ rằng thuốc này là lúc Tinh Nhi thu thập đồ đã bỏ vào. Mà trong vương phủ, nàng không quen biết ai ngoài hắn, hắn tự nhiên trở thành người có khả năng nhất.
Chỉ là trong lòng nàng lại bài xích suy đoán này…
Nắm chặt hai bình sứ trắng phát lạnh này trong lòng bàn tay, nàng thật hận không thể ném vỡ bình sứ này, giải đi đau khổ trong lồng ngực.
Nếu như đã tuyệt tình, sao không tuyệt tình đến cùng?
Tất cả đau khổ, từng cái một lại lần nữa hiện lên trong đầu nàng, nàng chỉ có thể khiến vết sẹo vĩnh viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546623/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.