Trong bóng tối, mặc dù Liễu Mộng Phù không thấy rõ vẻ mặt Hoàng Phủ Diệp, lại vì một câu của hắn mà cảm động đến khóc không ngừng.
Hắn là người duy nhất trên đời này đối đãi thật lòng với nàng, cũng là hạnh phúc duy nhất nàng có được…
Mặc dù là nữ nhi của thừa tướng, nhưng bởi vì là thứ xuất, từ nhỏ đã nhận hết khi dễ.
Năm năm trước, hắn 16 tuổi được mời tới phủ thừa tướng làm khách, thấy nàng khi đó 13 tuổi bị hạ nhân khi dễ đã ra tay giúp nàng.
Sau hắn sợ nàng lại bị người khi dễ, cố ý góp lời với phụ thân nàng, để phụ thân nàng đối xử tử tế với nàng.
Hành động của hắn có thể chỉ là vô ý, nàng lại ghi khắc vào trong tim, tình cảm khó lòng quên.
Phụ thân của nàng bởi vậy chẳng những đối xử tử tế với nàng, thậm chí còn tìm sư phụ tới dạy nàng cầm kỳ thi họa. Về sau lại càng thường xuyên mời Hoàng Phủ Diệp ghé phủ để tạo cơ hội cho bọn họ ở chung.
Bọn họ đều biết tâm tư phụ thân nàng, nhưng lại không phá hỏng.
Nàng biết hắn sợ nếu hắn cự tuyệt, nàng sẽ lại chịu khổ.
Nàng cảm kích trong lòng, cũng không dám có bất kỳ si tâm vọng tưởng gì với hắn.
Khi đó, hắn vẫn là nhi tử của hoàng hậu, vẫn là thiếu niên lúc nào cũng nho nhã lịch sự.
Sao ngờ, một năm nọ, hoàng hậu đột nhiên qua đời, hắn cũng từ đó bị hoàng đế lạnh nhạt. Thế là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546587/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.