Hách Thanh Oản khẽ thở dài trong lòng, lại không tiếp tục xoắn xuýt chuyện tình không liên quan gì đến nàng.
Nếu hắn chưa từng yêu nàng, vì sao hắn cưới nàng cũng đã không còn quan trọng rồi.
“Phiền công công thay mặt Thanh Oản tạ ơn nghĩa phụ, Thanh Oản mới có phúc gả cho Tam ca.” Nàng vốn không muốn làm điều dư thừa, nhưng lúc nãy Từ công công hơi chần chừ bị nàng nhìn thấy, nàng biết ông đang dấy lên nghi ngờ.
Nàng không muốn gây nên sóng gió khiến hai phụ tử bất hòa, chỉ đành dùng lời nói khách khí để nhắc nhở Từ công công thận trọng từ lời nói đến việc làm.
Sự tình phát triển đến mức này, nàng chỉ hi vọng sự thoái nhượng và thành toàn của một mình nàng có thể đổi lấy mỹ mãn cho mọi người.
Lời của nàng có lẽ không tiêu trừ nghi hoặc của Từ công công, nhưng ông cũng là người thông minh, tất nhiên sẽ không tiếp tục nói lung tung.
“Xin Vương phi yên tâm, lão nô chắc chắn sẽ chuyển lời.” Từ công công hành lễ, liền dẫn hai tên tiểu thái giám xoay người rời đi.
———-
Sau đó ma ma của Vương phủ dẫn theo nha hoàn đến, yên lặng thay đổi giường chiếu đã nhăn nhúm sạch sẽ, lại nhanh chóng thối lui ra ngoài.
Trong phòng lại khôi phục yên lặng, nàng bước đến bên giường, cầm lấy gối đầu của mình, xoay thẳng người đi đến sạp giường êm.
Trong vương phủ nhiều người nhiều miệng, vì để cho người không có cớ bàn tán, bọn họ tối nay tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546586/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.