Hoàng Phủ Diệp bình tĩnh như lúc đầu, không một chút kinh ngạc, giống như sớm đã biết sự tồn tại của người nọ vậy.
“Vào đi!” Giọng nói thô ráp của hắn không chứa bất luận hỉ nộ gì.
Sau đó, ‘két’ một tiếng, cửa phòng bị người ngoài kéo ra, đại thái giám bên người Gia Khang hoàng đế Từ Cát đi tới.
“Lão nô tham kiến Vương gia, Vương phi.” Ông cung kính làm lễ với hai người, mới bẩm báo nói: “Vương gia, lão nô tới lấy khăn tròn của Vương phi.”
“Làm phiền Từ công công rồi.” Hoàng Phủ Diệp cũng xem như khách sáo đáp lời, liền bước một bước về phía Hách Thanh Oản, để lộ ra chiếc giường ở phía sau.
Từ công công đưa mắt ra hiệu cho tiểu thái giám ở phía sau, người nọ liền tiến lên phía trước, cầm lấy chiếc khăn tròn có nhiễm máu trinh, tinh tế đặt lên mâm trong tay mình.
Hách Thanh Oản thấy tỉnh cảnh này không khỏi than thở trong lòng. Hoàng nghĩa phụ của nàng thật đúng là tận chức tận trách, ngay cả loại chuyện động phòng thế này cũng phải để cho thân tín của mình giám thị hoàn thành mới chịu yên tâm.
Ở Hiển quốc, khăn tròn của vương phi mặc dù nhất định phải đưa vào trong cung lưu giữ, nhưng cũng là sáng sớm hôm sau do người trong phủ tự mình đưa đi.
Mà đêm nay, lại do người tâm phúc bên cạnh hoàng đế tự mình đến lấy, thật đúng là mới thấy lần đầu.
Việc này cũng khó trách Hoàng Phủ Diệp muốn dùng cách đổi trắng thay đen, cùng nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546585/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.