Đêm đó sau khi Liễu Mộng Phù vào cửa sau phủ Thừa tướng, liền bị quản gia tóm ngay tại chỗ, trực tiếp mang đến đại sảnh.
Nàng thấp thỏm không yên đi theo phía sau quản gia, suy nghĩ rất nhiều khả năng phụ thân vì sao tìm nàng nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, phụ thân nhiều năm không quan tâm tới nàng, thế nhưng lại thấy được một màn Hoàng Phủ Diệp ôm chặt nàng dưới cầu đêm đó.
Vì vậy, ông lại nhen nhóm giống như năm năm trước, hi vọng nàng tiếp cận Hoàng Phủ Diệp.
Mệnh lệnh của phụ thân nàng không thể cự tuyệt, cũng không muốn cự tuyệt, chỉ có thể phục tùng.
Năm đó, hắn tuy đã 21 tuổi lại vẫn chưa cưới chính phi trắc phi nhập môn, chỉ có hai thị thiếp hầu hạ bên cạnh.
Mà sau đại chiến thành danh, đại quan quyền quý muốn gả nhi nữ cho hắn lại càng nhiều đến đếm không hết.
Nàng cũng muốn gả cho hắn, không phải vì địa vị cao cao tại thượng kia, chỉ vì tình yêu chôn sâu trong lòng năm năm đó.
Gặp lại, hắn không nhắc một chữ nào đến chuyện đêm đó, nàng cũng muốn quên ánh mắt chán ghét của hắn khi đó.
Sau đó trong lúc ở chung, mặc dù hắn đối đãi trọng hậu hơn với nàng, nhưng hắn cũng không còn là thiếu niên rực rỡ năm năm trước.
Nàng biết đây là tôi luyện của năm tháng vô tình, đau lòng hắn đồng thời cũng càng yêu anh khí bức người, bình tĩnh trầm ổn của hắn.
Sau khi gặp lại, gần mười tháng qua lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546588/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.