Chương trước
Chương sau
Ý Vân có thói quen dậy sớm,ba cô ở thời hiện đại,là sĩ quan cấp cao trong quân đội,ông rất nghiêm khắc với 2 đứa con,luôn bắt chúng vào quy củ rõ ràng,với ông,sức khỏe là vốn quý nhất.Mỗi buổi sáng,Ý Vân dậy sớm,chạy ít nhất 10 vòng sân,hít đất 50 cái,xà đơn 20 cái,sau đó tập võ,cuối tuần thì đến trường bắn,luyện bắn cung,bắn súng,cưỡi ngựa.

Nhờ tập luyện thường xuyên,thể chất cô rất tốt,ít khi ốm vặt.

Mới canh 5.

Cơ Uy dụi mắt,bị đánh thức bởi tiếng kêu của Vân Nhi.

- Nương nương,người làm sao vậy,đừng chạy nữa!

- Ta đang tập thể dục,em kêu cái gì ?

Cơ Uy khoác áo ngoài,bước ra xem có chuyện gì,thấy Ý Vân chạy vòng vòng khắp sân,còn Vân Nhi đang đuổi theo sau,xem chừng xắp thở không nổi.

- Mới có 5 vòng,em đã chạy không nổi rồi,lỡ gặp thổ phỉ thì em chịu chết à?

- Nàng làm gì vậy,sáng sớm chạy loạn lên làm gì?

- Vương gia,cùng tham gia đi,tập thể dục rất tốt cho cơ thể!

- Tập thể dục là cái gì?- Ngơ ngác.

Chạy đủ 10 vòng,Ý Vân tiếp tục hít đất.

"1..2...3..4...."

- Nàng lại làm cái gì nữa? - Há hốc mồm.

- Sức khỏe là vốn quý nhất!

Tiếp tục hít xà đơn,ở đây không có xà,nên đành hít cành cây vậy.

- Này này,nàng đu cây làm gì chứ? - Mắt tròn mắt dẹt.

Xong xuôi,Ý Vân nhảy xuống,lau mồ hôi.



- 2 người,thật làm ta mất hứng,Vân Nhi,sáng mai canh 5,gọi mọi người tập hợp ở đây cho ta.

- Nương nương...để...làm...gì ...ạ - Vẫn còn thở không ra sau 10 vòng chạy.

- Để luyện tập,ta muốn nha hoàn trong phủ phải khỏe mạnh,chứ không phải yếu như sên,gặp con chuột cũng kêu la ỏm tỏi.

Cơ Uy đứng ngẩn tò te nãy giờ,Ý Vân đi lại gần,húych cho 1 cái.

- Ngài mau đi vệ sinh cá nhân đi,ta làm đồ ăn sáng cho ngài.

Giờ chàng mới bừng tỉnh,nữ nhân này,sao lại làm mấy hành động kỳ lạ như vậy,có phải bị quỷ ám rồi không?

Ý Vân chiên 2 quả trứng,ít thịt xông khói,1 ít rau luộc,1 ly sữa bò nóng.

- Bữa sáng dinh dưỡng đây,ngài mau ăn đi!

Cơ Uy chưa từng ăn sáng kiểu này,có chút xa lạ,nhưng lại thấy ngon miệng,thanh đạm,mà đủ chất.

Cơ Uy vào cung,sau buổi thỉnh an mọi ngày.Ý Vân xù đầu trước mớ sổ sách lộn xộn.

- Cái m* gì đây?

- Vân tỷ tỷ,chú ý ngôn từ ! - Nhỏ giọng.

- Cái gì mà lương bổng của các di nương lại ít như vậy,còn cái gì đây,mua tơ lụa lắm thế làm gì?

- Chi tiêu trong phủ đều do Trắc Phi nắm quyền tất cả!

- Lộn xộn quá,đem mấy quyển sổ mới đến đây!

Trắc Phi ỷ quyền thế,cắt xén tiền của các di nương,cất làm của riêng,tiêu xài phung phí,mua vàng ngọc,tơ lụa riêng cho mình.

Chẳng trách bọn họ đều ăn mặc giản dị,trang sức cũng chỉ có trâm cài.

Ý Vân chép lại sổ sách,dùng số hiện đại đánh dấu mỗi mục,khiến chúng dễ kiểm soát hơn.



Mãi đến trưa,như nhớ ra điều gì,Ý Vân ngẩng lên.

- Vân Nhi,em ra chợ mua vàng mã cho ta nhiều 1 chút.

Vân Nhi khó hiểu,nhưng vẫn nghe theo.

Đêm khuya,giờ Tý.

Mọi người đều đi ngủ,Ý Vân thắp đèn lồng,thân mặc áo tang,choàng áo khoác đen,rời khỏi viện,đi đến biệt viện tối tăm.

Hành tung của cô,lại bị 2 người biết được.

Cô đẩy cưa vào trong,nơi này vốn tồi tệ,nay không có người ở,lại càng ẩm thấp hơn.

Ý Vân cởi bỏ áo choàng,cả thân trắng toát,vào cái giờ âm thịnh dương suy này,1 mình nơi âm u tịch mịch,khung cảnh,con người,khiến người ta bất giác sởn gai ốc.

Cô lấy thau đồng ra,châm lửa,bỏ tiền giấy vào,ánh lửa cháy lên,xanh vàng leo lét,rọi lên khuôn mặt cô,trở nên đáng sợ vô cùng.

- Ý Vân,yên tâm đầu thai,ta hứa sẽ báo hiếu phụ mẫu cho cô!

Bên ngoài,nha hoàn nãy giờ theo dõi cô,bụm miệng sợ hãi,suýt nữa hét lên.Ả là nha hoàn thân cận bên Trắc Phi,đến theo dõi nhất cử nhất động,về báo cho chủ nhân.

Nửa đêm canh 3 đến đốt vàng mã,lại còn tự gọi tên chính mình,Vương Phi,chắc chắc bị ám rồi,hay...chính là Vương Phi này là giả mạo...người thật...đã chết rồi.

Tử La nãy giờ trên nóc nhà,cũng nhìn thấy,bao năm làm ám vệ,loại người gì cũng từ thấy,nhưng vị Vương Phi này,sáng làm mấy hành động điên khùng,đêm lại lén lút tới đấy tốt tiền vàng,rốt cuộc là người hay ma.

Ý Vân đốt hết,mặc áo khoác vào,lầm lũi trở về viện,không hay biết việc mình làm đã bị người ta nhìn thấy tất cả.Biến cố,cũng xắp bắt đầu.

Cô về,thay y phục,cất vào ngăn cùng của tủ,lên giường ngủ say.

Nha hoàn đó sợ hãi,run rẩy,lập tức đến báo cho Trắc Phi,nàng ta đang ngủ,cũng bật dậy.

- Quả là trời giúp ta,cô ta đúng là quỷ sai mà,làm sao trúng kịc độc mà còn sống như thế được,ngươi,ngày mai ra ngoài tìm pháp sư cao tay nhất về đây cho ta,ta sẽ khiến ả hiện nguyên hình,sống không bằng chết.

Khuôn mặt Trắc Phi bây giờ rất đáng sợ,mắt long lên,cười đến ngoác cả miệng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.