Chương trước
Chương sau
Ý Vân vẫn thức dậy sớm như mọi ngày,chỉ là,hôm nay Trắc Phi thỉnh an hời hợt,có phần khinh bỉ.

- Thiếp nói mọi người nghe,có những người ban đêm làm việc khuất tất,vậy mà vẫn ngủ ngon được,thật không biết xấu hổ.

Mọi người đều không hiểu nàng ta đang muốn ám chỉ ai,nhưng Ý Vân lại có cảm giác bất an.

Cô vẫn như mọi ngày,chăm chỉ tập luyện.Hôm nay còn gọi gia đinh và nha hoàn trong phủ lại,bắt bọn họ rèn luyện sức khỏe,họ tuy thấy khó hiểu nhưng vẫn tuân theo.

- Rèn luyện cho tốt,lỡ may có xảy ra binh đao loạn lạc,các ngươi có tự bảo vệ bản thân,ta chính là muốn tốt cho...

- Chính là ả,mau hiện nguyên hình - Giọng Tư Hạ.

ÀOOO...

Còn chưa kịp hiểu chuyện gì,Ý Vân bị tạt 1 xô máu chó đen tanh ngòm lên người,máu chảy dài từ trên đầu xuống y phục cô,ngấm vào trong,lạnh toát.

- Yêu nghiệt,hiện nguyên hình đi,dám dùng yêu thuật câu dẫn Vương Gia!

Theo sau nàng ta là 1 tên đạo sĩ già,trông giống như trong phim hay thấy,tay cầm đạo bùa,tay cầm kiếm gỗ,lão châm lửa đốt mấy lá bùa,tàn tro cháy bay theo gió.

- Ta đã bấm quẻ,thọ mệnh nương nương đã tận,ngươi là yêu nghiệt phương nào,dám ở đây lộng hành

Lão khua chân múa tay,lầm rầm đọc mấy từ ngữ lạ hoắc,lão rung rung chiếc chuông đồng trong tay.Cầm 1 bó nhang lớn,thổi mạnh về phía Ý Vân.

"Mê Hồn Hương"

Mê hồn hương giống như loại thuốc mê cực mạnh,người ngửi vào sẽ ngủ suốt 7 ngày đêm.Ý Vân hơi mơ hồ,xắp ngã xuống.

- Trắc Phi nương nương,người làm gì vậy,Vương Phi! Vân Nhi đỡ lấy.

- Lôi con tiện tì này xuống,đừng làm hỏng việc của đại pháp sư- Tư Hạ hét lên.



Vân Nhi bị kéo đi,Ý Vân ngã mạnh xuống đất.Trong cơn mê man,cảm giác có người buộc thứ gì đó vào 2 chân.

Đó là sợi chỉ đỏ có luồn 2 đồng xu,vật dẫn dắt linh hồn sống khỏi cơ thể,xuống âm tào địa phủ.

Đây là muốn bức tử Ý Vân,nếu linh hồn lên đò,qua sông Tam Đồ,mà không có lộ phí cho lão già lái đò,lão sẽ chở linh hồn đến giữa dòng,đẩy xuống,bên dưới là vô số oán linh,chỉ chực nuốt chửng lấy linh hồn xấu số.Chỉ cần linh hồn Ý Vân rời khỏi bản thể,bước chân lên con đò,có nghĩa là không còn đường trở lại.

"Liễu Ý Vân,mau quay trở về"

"Ta lại chết rồi sao"

"Nơi đây không thuộc về linh hồn sống"

Cảm giác 2 cánh tay bị bàn tay lạnh buốt nắm lấy,chầm chậm kéo lê,ban đầu lạnh đến thấu xương,sau 1 lát lại cảm thấy ấm dần,2 sợi dây đỏ ở cổ chân đã bị đứt.Ý Vân cố cắn lưỡi đến bật máu,mơ hồ lấy lại ý thức.

Cô như được có sức mạnh trời ban,bật dậy,cầm kiếm lao đến,kề cổ Tư Hạ.

- To gan,dám dùng kẻ tu luyện ma đạo này bức tử ta,có phải lần trước ta quá nương tay rồi không?

- Ngươi...yêu...nghiệt...còn chưa mau....hự...

Ý Vân kề sát lưỡi kiếm,cổ nàng ta đã rớm máu.Đồ đệ của lão đạo sĩ run rẩy đốt hình nhân rơm,trên có sinh thần bát tự của Ý Vân.

- Dám dùng cổ thuật bức linh hồn sống ra khỏi bản thể,lão già,ngươi coi Vương pháp là gì?

Lão đạo sĩ tự dưng trợn mắt,tay nắm lấy cổ,như muốn gỡ bàn tay vô hình ai đó đang bóp cổ lão,thất khiếu đều chảy máu,cuối cùng ngạt thở mà chết,tên đồ đệ sợ đến đái ra quần,vứt hết đồ đạc,bỏ của chạy lấy người.

Tự Hạ sợ đến mặt mày tái mét,lần này Ý Vân thật sự tức giận,lưỡi kiếm sắc bén này chỉ cần mạnh thêm chút nữa,cô ta đầu kìa khỏi cổ như chơi.

- Có chuyện gì vậy,các ngươi coi vương phủ ta là nơi diễn tuồng à ? Cơ Uy nhận được ám hiệu của Tử La "Trong phủ có chuyện" ,vừa bãi triều,liền lên ngựa nhanh chóng về.

- Vương gia,cứu thiếp,ả yêu nghiệt này muốnn giết thiếp!



- Giết ngươi,xém chút ta bị ngươi hại thành ma âm phủ rồi,còn dám cuồng ngôn!

- Đã xảy ra chuyện gì,máu trên người nàng!

- Vương gia,xin hãy làm chủ cho Vương Phi,huhu,là Trắc Phi nương nương kéo đám đạo sĩ đến,hại Vương Phi suýt chết...huhu...- Vân Nhi vùng ra khỏi,chạy đến quỳ trước Cơ Uy.

- Tiện tì,ăn nói hàm hồ,ả ta chính là yêu nghiệt. - Tư Hạ trợn mắt hét lên.

Ý Vân thu kiếm lại,quay người đi vào trong.

- Vân Nhi,chuẩn bị nước cho ta tắ...

Chưa nói dứt câu,tác dụng của Mê hồn hương vẫn chưa hết,Ý Vân choáng váng ngã xuống.

- Mau gọi đại phu,lôi Trắc Phi về,ta sẽ đến trả khảo,không có lệnh,không được bước ra khỏi Lưu Vân các.

- Ý Vân,nàng sao vậy,mau tỉnh lại - vội bế Ý Vân vào trong.

Cơ Uy không biết thứ cảm xúc sợ hãi bây giờ là thế nào,trước đây chàng chán ghét Ý Vân,bàng quang nhìn nàng bị Tư Hạ hại. Nhưng bây giờ lại sợ mất đi nàng,chàng chọn tin Ý Vân,dù nàng có thật sự là yêu nghiệt đi chăng nữa.

Đại phu bắt mạch,1 sau lúc đi ra.

- Nương nương hít phải Mê hồn hương,loại hương này nếu hít nhiều,sẽ hôn mê 7 ngày đêm,nương nương chỉ hít phải chút ít,ngủ 1 ngày đêm sẽ tỉnh dậy,lão phu sẽ kê chút thuốc an thần cho ngài.

- Đa tạ đại phu,người đâu,đem cho đại phu đây 10 đĩnh bạc.

- Đa tạ Vương Gia!

Chàng sao lại thấy xót xa như vậy,người Ý Vân bây giờ,máu đã khô cứng lại,chảy vệt dài trên má.Chàng tiến đến,nắm đôi tay nhỏ.

- Nàng thật sự là ai?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.