Nửa tháng nay,Cơ Uy cứ chong đèn đến khuya mới về ngủ,bữa tối cũng hay bỏ dở,chàng đang phiền não chuyện gì sao?
Đêm nay cũng vậy,trời đã chuyển đêm muộn,chàng vẫn ngồi bóp trán suy tư trước tấm bản đồ giấy,có đánh dấu mấy điểm màu đỏ.
- Chàng lại thức khuya rồi ! - Ý Vân bưng tô canh gà hầm sâm vào,vẫn còn nóng hổi,thơm lừng.
- Ái thê,nàng chưa ngủ sao?
- Thiếu chàng thiếp không ngủ được,chàng mau ăn đi,vẫn còn nóng đấy- đặt tô canh lên bàn.
- Haizz,chuyện cấp bách chưa xong,ta thật sự không ăn nổi!- Lắc đầu.
- Có thể để thiếp cùng chàng san sẻ không? Thiếp phận nữ nhi ít chữ nghĩa,xin chàng đừng chê.
- Lương thảo chi viện đến biên cương,gửi đi 2 lần đều bị thổ phỉ cướp sạch,hao tổn lương thực,binh lính cũng tan tác,ta thật bế tắc,đi đường chính hay đường vòng đều bị mai phục.Những con đường hiểm trở sẽ làm chậm thời gian di chuyển,lại tiềm ẩn nhiều mối họa khó lường.
Ý Vân nhìn tấm bản đồ.Thời này đưa chi viện chỉ có đi bộ qua rừng vượt núi,mất cả tuần liền mới đến biên cương,đi đường vòng sẽ mất 10 ngày nửa tháng,nay lại bị chặn đường cướp bóc,biên cương thiếu thốn,làm sao đủ sức canh giữ giặc đang lăm le xâm lấn.
- 2 lần đều bị cướp sao,chàng có nghĩ trong quân có nội gián không?
- Họ đều là cận thần phò tá tiên đế trước kia,ta thật không nghĩ ra là ai?
- Là ai đã dẫn đầu đoàn chi viện?
- Con trai Tư Mã đại thần,Lâm Hùng.
- Nàng nghĩ do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-cua-chau-vuong/2807155/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.