Chương trước
Chương sau
Mọi người lên đến đỉnh thì trời cũng tối om,Vu bà bà không trách Ý Vân,ai muốn người nhà mình lâm vào cảnh mất nhà cửa,lại bị truy sát chứ.

Nơi đây tạm thời an toàn với họ,cơ quan mật này,người có cơ duyên mới biết được,không phải kẻ phàm phu nào cũng có thể tìm đến.

Mọi người chia nhau ra giúp nấu nướng,người dọn chỗ để ngủ qua đêm nay,ngày mai sẽ đi tìm cây lớn,dựng căn nhà ở đây.

Ở Châu phủ,ả nha hoàn hôm nay sao thấy khác lạ,bồn chồn lo lắng trong người.

Bùa yêu này,mạnh thì rất mạnh,nhưng nếu người bị yểm bùa không bị mê hoặc,chủ nhân lá bùa,sẽ chịu hậu quả tàn khốc,còn đáng sợ hơn cả chết,có chết sẽ thành âm hồn bất tán,suốt kiếp không thể siêu sinh,bị ném xuống sông Tam Đồ,ngày đêm làm oán linh,khóc than vì tội nghiệt trên dương thế của mình.

Đã 2 ngày rồi,ả vẫn cố tiếp cận Cơ Uy,nhưng chàng rất hờ hững,thậm chí không cho nữ nhân nào lại gần.

Chẳng lẽ lá bùa đó không có tác dụng với chàng.

Đêm thứ 3,ả ta quyết câu dẫn bằng được Cơ Uy,bằng không,qua đêm nay,lá bùa sẽ phản ngược lại,giết chết ả.Ả lén trộn xuân dược cực mạnh vào thức ăn của Cơ Uy,bưng lên,vờ mềm mỏng quan tâm.

- Vương gia,sức khỏe là vốn quý nhất,xin người hãy ăn 1 chút.

Cơ Uy xua tay,ý bảo lui ra,rồi cầm đũa,ăn vài miếng,tất cả thức ăn đã trộn xuân dược,có ăn cái nào thì cũng vậy thôi,đêm nay,ả ta nhất định được sủng hạnh.

Ả nấp ngoài cửa,nghe ngóng vào bên trong.

Cơ Uy đã thấy hơi nóng,tốc độ nóng nhanh dần,lan ra,như muốn thiêu đốt chàng.Chàng mơ hồ,rạo rực,cự long bên dưới như phát tiết,xắp nổ tung nếu không được thỏa mãn ngay lúc này,chàng đứng dậy,gạt chén đĩa trên bàn xuống.Tiếng chén vỡ rơi loảng xoảng.

Ả nha hoàn vờ chạy vào,hốt hoảng đỡ lấy chàng,cạ ngực vào cơ bắp cuồn cuộn,mời gọi.

- Vương gia,chàng sao vậy?

Cơ Uy lúc này ham muốn rất mạnh mẽ,nhưng lý trí vẫn tỉnh táo,hất ả ra.

- Người đâu,lôi tiện tì này ra ngoài,nhốt vào nhà củi.



Gia đinh chạy vào lôi ả đi xềnh xệch,ả la hét,kêu gào cũng không ăn thua.

Cơ Uy mơ hồ,chạy đến Di Hòa viện.

Đạp tung cánh cửa phòng,điên cuồng gọi Ý Vân.

Ngay lúc này,tiện thiếp trong phủ sẵn sàng hầu hạ chàng,nhưng lòng chàng lại 1 mực muốn tìm Ý Vân.Chỉ muốn là nàng.

- Hihi,Cơ Uy,đến đây!

Như nghe bên tai tiếng Ý Vân,đúng,là nàng,mùi hương này,chỉ có nàng mới có.

- Ý Vân,giúp ta,ta chết mất.

Mắt chàng mờ đi,cơ thể quấn lấy nàng,mạnh bạo,hơn 1 canh giờ mới buông ra,thỏa mãn,xuân dược dần dần hết tác dụng.

- Ý Vân,nàng không bỏ ta,ta nhớ nàng,Ý Vân.

Tay Cơ Uy ôm xiêm y của Ý Vân,vật vã trên giường.

Chàng có phải phát điên rồi không,nãy giờ....

hoan ái với....mảnh xiêm y của Ý Vân,mùi hương này của nàng,chỉ có nàng mới có thể làm Cơ Uy thỏa mãn như vậy.

Chàng ngủ say,tay vẫn nắm chặt tấm lụa trắng ngà.

Ả nha hoàn bị lôi vào nhà chứa củi nhốt lại,sợ hãi,bứt rứt,chết rồi,Vương gia rõ ràng không bị mê hoặc,vậy ả sẽ phải chết sao.Tự dưng tay chân ả không tự chủ được,tự xé y phục đến rách nát,sau đó tự cào cơ thể rớm máu,chưa đủ,phải rách nát như tương bần mới hả dạ.

Đôi mắt này,cũng không do dự móc luôn ra,treo thòng lòng tới miệng,ả giật đứt kêu tiếng.

" BỰCCC"



"BỤPP"

Cho luôn 2 con mắt vào trong miệng,nhai rau ráu,đầu óc này,dám tính kế hại người.

Ả không biết sức lực ở đâu ra,cắm sâu móng tay lên đầu,xé toạc da đầu.Điên cuồng đâm đầu vào cột,xuống nền đất,óc văng ra,nát be bét,nhão nhoẹt,nhớp nháp.

Chưa đủ,quả tim này còn đập,ả xé luôn ngực trần,thò tay vào trong,kéo quả tim vẫn còn đập,nóng hổi,cho vào miệng,máu chảy dài ra khóe miệng,gớm giếc như thú hoang ăn mồi.

Ả lôi hết ruột gan ra,1 mớ hỗn độn,máu tanh,kinh tởm,ả xoắn chúng lại,nhét trở vào trong,cứ lặp đi lặp lại.

Con Quỷ Cổ Trùng ở đâu lao vun vút đến,cắn 1 phát vào chân ả,các dây thần kinh đang co giật,tự dưng dừng lại,tím tái,rồi nhanh chóng thối rữa,giống như xác chết lâu ngày,bốc mùi hôi thối kinh khủng.

Quỷ Cổ Trùng cũng chết héo khô ngay lập tức.

Oán linh của ả lập tức bị quỷ sai dẫn đi,chịu các hình phạt do tội nghiệt gây ra,sau đó bị ném xuống sông Tam Đồ,suốt kiếp là oán linh.

Vì vinh hoa phú quý,mà đánh đổi cả mạng sống này,liệu có đáng không?

Đến chết cũng không toàn thây.

Chết rồi cũng không rửa hết tội nghiệt.

Hôm sau,Cơ Uy mệt mỏi,đêm qua chàng hoan ái với Ý Vân sao? Nàng vẫn còn sống phải không?

Cơ Uy nhìn quanh,trong tay vẫn cầm mảnh xiêm y.

- Quả thật là yêu nghiệt,chết rồi vẫn về tìm mình hoan lạc.

Chàng khoác áo vào,ra khỏi viện,định kêu người lôi ả nha hoàn lên hỏi tội.

Gia đinh sợ hãi mặt tát mét chạy đến báo,ả ta đã chết thối rữa trong kho củi rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.