Cảm giác thật quen thuộc, khiến Từ Mộc Dương cảm thấy khốn hoặc, chẳng lẽ mình đã gặp Mạc Phi Lê ở đâu rồi? . . . . . .
Trong phòng.
Liễu Trần Yên dẫn Mạc Phi Lê tới trước giường . . . . .
"Tả sứ, thuộc hạ mới vừa bắt mạch cho lâu chủ, mạch đập hết sức bất ổn, khi có khi không."
Liễu Trần Yên bẩm báo với Mạc Phi Lê nàng vừa rồi đã chẩn mạch cho Âu Dương Sùng Hoa.
"Ngươi đi ngoài đi."
Mạc Phi Lê phẩy tay, từ từ ngồi lên giường.
Liễu Trần Yên đáp lời, khom người nói: "Dạ, thuộc hạ ở bên ngoài, tả sứ có chuyện, thì kêu thuộc hạ."
"Ừ."
Mạc Phi Lê đáp một tiếng, hắn vừa nói tay vừa dò cái trán của Âu Dương Sùng Hoa, vén lọn tóc đen lên. . . . . .
Từ Mộc Dương đang muốn đi vào trong phòng, lại bị Liễu Trần Yên từ trong phòng đi ra chặn lại.
"Làm cái gì vậy? Ta muốn vào xem Sùng Hoa."
Cặp mắt Từ Mộc Dương trợn to, ngưng mắt nhìn Liễu Trần Yên ngăn ở cửa.
"Tả sứ ra lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào."
Liễu Trần Yên lạnh lùng nói, không có cho phép Từ Mộc Dương đi vào.
"Tả sứ? Hắn quả nhiên là Mạc Phi Lê!"
Nghe Liễu Trần Yên trả lời, Từ Mộc Dương lần này càng thêm khẳng định, nam tử mắt tím tóc trắng xuất hiện với Liễu Trần Yên kia . . . . .
Quả nhiên chính là Mạc Phi Lê trong miệng Âu Dương Sùng Hoa, Mạc tả sứ của Mãn Nguyệt lâu.
"Từ công tử, tả sứ đã đến, người nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411477/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.