Từ Mộc Dương từ từ mở to hai mắt nhìn Âu Dương Sùng Hoa lẳng lặng nằm ở trên giường, yên lặng giống như đã mất đi sinh mạng. . . . . .
"Sùng Hoa, Âu Dương. . . . . . Âu Dương Trung tướng! !"
Từ Mộc Dương chợt nhào tới trước, đỡ đầu vai Âu Dương Sùng Hoa, chuyển biến bất ngờ xảy ra khiến cho hắn khó mà ứng phó.
Nói năng lộn xộn gọi Âu Dương Sùng Hoa, lắc lắc bờ vai của nàng.
"Điều đó không có khả năng, điều đó không có khả năng. . . . . ."
Khuôn mặt Âu Dương Sùng Hoa bình tĩnh giống như là đang ngủ, một loại thản nhiên mà xinh đẹp, chỉ là máu loãng từ nơi khóe miệng không ngừng chảy ra …….
Từ Mộc Dương lay mạnh Âu Dương Sùng Hoa, hắn cho rằng là mình đang nằm mơ, nhìn Âu Dương Sùng Hoa không nhúc nhích.
Bỗng nhiên trong mắt nổi lên một bóng dáng, Từ Mộc Dương không hề nghĩ ngợi, liền cất giọng kêu: "Trần Yên —— Trần Yên ——"
"Liễu Trần Yên! !"
Từ Mộc Dương đứng lên, bước chân có chút lảo đảo chạy ra khỏi phòng. . . . . .
Liễu Trần Yên đúng lúc nghe tiếng chạy đến, nhìn vẻ mặt hoảng hốt lo sợ của Từ Mộc Dương đứng trên đường, không khỏi cau mày lại, hỏi: "Từ công tử, đây là thế nào?"
"Trần Yên, không xong, Sùng Hoa nàng. . . . . . Sùng Hoa nàng đã chết!"
Từ Mộc Dương hốt hoảng nhìn Liễu Trần Yên, khó khăn nói xong.
"Lâu chủ đã chết?"
Chân mày Liễu Trần Yên càng thêm nhíu chặt, nàng đánh cho Từ Mộc Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411476/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.