Không biết là mệt mỏi thật sự, hay là. . . . . .
Một lát sau, Âu Dương Sùng Hoa mơ mơ màng màng liền ngủ. . . . . .
Nhưng, mộng lại tiếp tục diễn ra.
Lại là máu, thì ra máu, đầu tiên xuất hiện trong giấc mơ. . . . . .
Ánh mắt lạnh như băng, không thấy được một chút tình cảm, chỉ lạnh lẽo, khiến người ta chấn động
Thân thể bay bay, lượn lờ trong gió, tất cả đều trở nên như ảo mộng.
Đột nhiên, trên cánh tay đau đớn. . . . . .
"Đau không?"
Thanh âm lành lạnh, từ cánh môi mỏng trung truyền ra, đau đớn trên cánh tay thì ra từ sức lực trên bàn tay của người đó…
Vừa mạnh vừa xiết, dường như muốn vặn gãy cánh tay nàng.
"Ta cũng đau a. . . . . . Sùng Hoa, nàng có biết lòng của ta đau như thế nào không!"
Thanh âm không rõ ràng, vậy mà vẫn bay vào tai Âu Dương Sùng Hoa.
Thanh âm thì thầm khàn khàn, rất gần ở bên tai. . . . . .
"Tại sao vậy chứ? Rốt cuộc là tại sao vậy chứ? Ta cũng rất muốn biết, đây rốt cuộc là tại sao! !"
Tiếng gầm gừ, lấn át tất cả, như một trận cuồng phong cuốn đi tất cả, chỉ còn tiếng khóc thút thít.
Cảm giác lạnh như băng, rất giống thật, nước mưa rơi xuống trên mặt. . . . . .
Âu Dương Sùng Hoa đã không phân biệt rõ, đây là thực hay là mộng.
Nếu như chỉ là mộng, tại sao lại cảm thấy chân thật như thế?
"Sùng hoa, thật sự ta rất yêu nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411475/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.