Cảm giác thất bại, khiến cho phần tức giận của Từ Mộc Dương liền tan thành mây khói. . . . . .
"Từ công tử, mời!"
Mạc Phi Lê tao nhã giơ tay lên, mỉm cười nhìn về phía Từ Mộc Dương.
Từ Mộc Dương hừ một tiếng, nện mạnh bước chân đi về hướng thiên sảnh. . . . . .
Khóe mắt Mạc Phi Lê thoáng nhìn trong phòng, ánh mắt hàm chứa ý cười ưu nhã không biến đổi, cùng với Từ Mộc Dương đi về phía thiên sảnh. . . . . .
Trong phòng.
Âu Dương Sùng Hoa không biết rốt cuộc nàng ở cái nơi bốn phía tối đen này bao lâu. . . . . .
Mãi đến khi trước mắt xuất hiện một đường ánh sáng bạc, nối tiếp đến chính là một phần ấm áp.
Cảm giác ấm áp xuất hiện, chẳng những từ từ thay thế phần rét lạnh trong cơ thể của nàng, hơn nữa phía trước còn mở ra cho nàng con đường.
Trong bóng tối một màu sáng bạc, nổi bật mà chói mắt, nhưng lại để cho nàng thấy được hi vọng trong nháy mắt.
Ánh sáng kia như đang vẫy tay về hướng nàng, kêu gọi nàng đi qua. . . . . .
Thân thể ấm lại, ngay cả tứ chi cũng nhanh nhẹn rất nhiều, Âu Dương Sùng Hoa không có ngừng lại, đứng lên liền chạy theo ánh sáng bạc….
Không biết phía trước là nơi nào, nàng chỉ biết nhất định phải chạy, nhất định phải đi theo ánh sáng đó, nếu không vĩnh viễn nàng sẽ bị lưu đày ở chỗ này.
Tỳ nữ mang lên nước trà bánh ngọt rồi cáo lui. . . . . .
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411478/chuong-148.html