"Mạc Phi Lê, huyết ấn xoá đi bằng cách nào?."
Âu Dương Sùng Hoa gọn gàng dứt khoát đi thẳng vào vấn đề, Mạc Phi Lê nếu biết nguồn gốc và triệu chứng của loại ấn hoa này, nhất định sẽ biết cách xoá ấn hoa này ra khỏi người nàng!
Mạc Phi Lê hơi cúi đầu, hắn nhíu mắt lại, nói: "Lâu chủ, mặc dù thuộc hạ biết nguồn gốc và triệu chứng của ấn hoa này, nhưng nếu muốn bỏ đi huyết ấn trên người của người, nhất định cần phải tìm người tạo ra huyết ấn này cho người. Chỉ có hắn, mới có thể giúp người bỏ đi huyết ấn."
"Ngươi biết ai là người tạo huyết ấn cho ta?"
Ánh mắt Âu Dương Sùng Hoa nhẹ nhàng nhìn qua Mạc Phi Lê. . . . . .
"Thật ra thuộc hạ đã nói với lâu chủ rồi, chỉ là lâu chủ không đem lời nói của thuộc hạ để ở trong lòng thôi."
Mạc Phi Lê nhíu mày, nhìn Âu Dương Sùng Hoa, mắt híp lại, ý cười hiện lên.
Âu Dương Sùng Hoa bỗng chốc ngẩn ra, nhìn Mạc Phi Lê dò xét, liếc hắn một cái, "Ngươi nói là Cửu vương gia, Mặc Âm Trần?"
Mạc Phi Lê cười như không cười, "Đúng vậy."
"Chẳng lẽ hắn cũng là vu thuật sư?"
Âu Dương Sùng Hoa đi nhanh qua, đến trước mặt Mạc Phi Lê.
Mạc Phi Lê khẽ mỉm cười, trong nháy mắt đôi mắt toả ra ánh sáng, "Có phải hay không cũng không quan trọng, quan trọng là, Mặc Âm Trần vì lâu chủ mà tạo ra huyết ấn."
"Mạc Phi Lê, rốt cuộc ngươi biết được bao nhiêu?"
Âu Dương Sùng Hoa từng bước một tiến lên, cách Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411473/chuong-143.html