"Hô ——"
Từ trước truyền đến một trận chưởng phong, khiến Mạc Phi Lê lui về sau một bước, ý cười trên mặt không giảm, nhìn Âu Dương Sùng Hoa lại muốn vung tay qua, nói: "Lâu chủ, cần gì phải tức giận như vậy?"
Ánh mắt lạnh như băng xẹt qua đêm tối tĩnh lặng . . . . . .
"Nếu không bảo quản tốt hai mắt này của ngươi, lần sau sẽ không chỉ là quả đấm mà thôi."
Âu Dương Sùng Hoa lạnh nhạt nói xong, xoay người đi về phòng. . . . . .
Mạc Phi Lê ngóng nhìn Âu Dương Sùng Hoa ở phía trước, ý cười trong mắt dần dần sâu sắc, hắn lắc đầu thở dài một cái.
Cất bước, đuổi kịp Âu Dương Sùng Hoa, theo nàng đi vào trong phòng. . . . . .
Âu Dương Sùng Hoa sau khi vào phòng, đến sau tấm bình phong thay xuống một thân ẩm ướt.
Mạc Phi Lê ngồi ở trước bàn, trên mặt nhàn hạ, không nhìn ra mục đích hắn đến.
"Lâu chủ, ở nơi này còn thói quen đi."
Giọng nói Mạc Phi Lê khẽ nâng cao, hướng về Âu Dương Sùng Hoa ở sau tấm bình phong, hỏi.
Âu Dương Sùng Hoa đúng lúc từ sau tấm bình phong đi ra, nàng cột tóc lên, đi tới trước bàn, ngồi xuống. . . . . .
"Hẳn là không sai chứ?"
Mạc Phi Lê chờ lâu không được Âu Dương Sùng Hoa trả lời, chỉ có thể một phen tự hỏi tự đáp.
Âu Dương Sùng Hoa xách lên ấm trà, tự rót ình một chén, sau đó bưng nước trà lên, đi đến cửa phòng. . . . . .
Trăng bạc trong sáng, bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411472/chuong-142.html