Trên người Âu Dương Sùng Hoa mặc y phục thái giám, cúi đầu, kéo thấp vành nón xuống, đã thuận lợi rời khỏi tây phòng.
Quả nhiên chiếc nhẫn này làm cho nàng thuận lợi hơn rất nhiều, thị vệ vừa nhìn thấy chiếc nhẫn, liền dễ dàng cho nàng đi qua.
Chỉ là không nghĩ tới, mới ra khỏi cổng vòm, liền gặp phải một đám tiểu thái giám.
Mà người dẫn đầu kia, càng khiến cho nàng ngoài ý muốn, lại có thể là người đã rời đi tây phòng không lâu, Trường An.
Âu Dương Sùng Hoa vội dừng bước, khẽ khom người, yên lặng chờ Trường An đi qua.
Trường An vốn là đã đi qua, nhưng nữa đường lại dừng bước, hắn vung vẩy phất trần trong tay, hỏi: "Ngươi là tiểu thái giám trong cung nào, gia thế nào cũng chưa gặp qua ngươi."
Âu Dương Sùng Hoa trầm thấp cổ họng, trả lời: "Nô tài là tiểu thái giám mới đến của cung Phúc Thọ, tổng quản đại nhân chưa từng thấy qua cũng là lẽ thường."
"Cung Phúc Thọ gần đây có người mới đến sao?"
Trường An quan sát Âu Dương Sùng Hoa, tựa như đang suy nghĩ .
"Đúng vậy Đại Tổng Quản, đúng là trước đó không lâu có tuyển vào một nhóm tiểu thái giám, không phải hôm qua phó tổng quản đã đưa tới danh sách cho tổng quản người sao?"
Từ bên cạnh đi ra một tiểu thái giám, cúi người, hướng về phía Trường An đáp.
Trường An nghe lời tiểu thái giám nói, đành phải "Ừ" một tiếng, "Cho là sự việc đúng như ngươi nói, được rồi, nếu là người của cung Phúc Thọ, sao vào lúc này chạy tới trước cửa sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411448/chuong-118.html