*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có điều tên ma ốm này mới quen biết mình có một ngày, cho dù mạng lưới tình báo có lợi hại đến đâu đi chăng nữa thì sao mới vỏn vẹn một ngày mà hắn đã biết mình là người của Cừu thiếu chủ? Lẽ nào hắn đã theo dõi mình từ lâu, cuộc gặp có vẻ như vô tình hôm qua cũng là cố ý sắp xếp?
Phần lớn người có tiền đều có tâm tư cẩn thận tỉ mỉ, hắn lộ ra sơ hở lớn như vậy cho mình có lẽ là cảm thấy đây là chuyện không đáng kể, không cần chú ý đến, cũng không cần che giấu:
Lãnh Băng Cơ cũng hỏi thẳng: "Các hạ họ tên là gì, quê quán ở đầu, có thể nói ra cho ta mở mang tầm mắt được không?"
Tên ma ốm cười khẽ: "Vậy thì mời ta vào đi đã, chúng ta chậm rãi tán gẫu nhé?"
Lãnh Băng Cơ thở dài: "Dám trắng trợn quyến rũ một phụ nhân đã xuất giá như vậy, lá gan của các hạ đúng là to hơn bình thường rất nhiều đấy. Chỉ sợ nếu tướng công của ta lên cơn ghen thì thân thể nhỏ bé này của người sẽ không đỡ được mà thôi. Xin lỗi, công tử cứ tự nhiên đi nhé, tha lỗi cho ta không tiếp đãi được"
Sau đó nàng xoay người rồi thẳng thừng đóng cửa lại.
Thiên Thời kinh ngạc hỏi: "Bình thường phu nhân luôn luôn nhận từ với người khác cơ mà, sao lại đối xử với Sở công tử này lạnh lùng xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893063/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.