*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khâm sai đại nhân ư?
Lãnh Băng Cơ hoảng sợ, Thẩm Phong Vân đến rồi à?
Những người ở trong sân vốn chỉ là một đám ô hợp, tụ tập lại cho chính mình có thêm can đảm mà thôi, ai cũng sợ bị kiện nên vừa nghe thấy tin tức này đã sợ đến lập tức bỏ chạy tứ tán.
Xa xa có tiếng vó ngựa phi nhanh đến, có người cao giọng hô to: "Phụng lệnh của khâm sai đại nhân dẹp yên bạo loạn, chỉ bắt kẻ gây sự, tuyệt đối không làm người vô tội bị thương, các ngươi đừng làm bừa bằng không đao kiếm không có mắt đâu"
Vừa nghe lời này thì nàng đã biết là Thẩm Phong Vân chắc chắn đã nhận ra được vấn đề bên trong những vụ bạo loạn xảy ra liên tiếp này rồi nên bắt đầu bắt tay vào điều tra. Đã năm năm không gặp nhau rồi nên nàng cũng nên thay đổi cách nhìn về hắn. thôi.
Lãnh Băng Cơ mỉm cười, thực ra nàng cũng rất muốn gặp hắn một lần, dù sao khi nàng vừa xuyên đến thế giới này thì chính hắn đã mang đến cho nàng sự ấm áp đầu tiên.
Nàng khẽ thở dài một hơi rồi dặn dò Thiên Thời và Địa Lợi: "Chúng ta đi thôi, không chờ Nhân Hòa nữa, sau này liên lạc sau."
Ba người đã thu thập hành lí xong từ lâu nên lập tức quay vào nhà lấy đồ, tranh thủ khi mọi việc đang loạn lên thì họ vội vàng rời đi.
Khi quân lính xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893064/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.