Bạn đang đọc truyện Vương Phi Ngâm Tuyết của tác giả Băng Nhi. "Vương Phi người mau tĩnh dậy đi,người đừng doạ nô tỳ mà."
Đầu đau quá hai mắt nàng nặng trĩu, Ngâm Tuyết cơ hồ nghe được tiếng ai đó đang rên rĩ khóc đến thê lương. Ngâm tuyết từ từ mở hai mắt, nô tỳ đang quỳ bên cạnh mừng rỡ chạy ra ngoài.
"Vương gia vương phi tỉnh dậy rồi."
Giường huyền mộc, chăn tơ tầm, giường cao hai thước, phía trên có lớp lụa mỏng, kiến trúc cổ xưa, làm Ngâm Tuyết cảm giác xa lạ. Nàng đang ở đâu đây. Chuyện gì xảy ra thế không biết, bản thân không cẩn thận đi leo núi trượt chân ngã xuống vách nàng không chết há chẳng phải mạng nàng lớn quá hay sao?. Nàng biết đây không phải thế kỷ nàng đang sống, chẳng lẽ như mấy cuốn tiểu thuyết nàng hay xem? Từ vách núi té xuống xuyên không rồi! Lúc này toàn thân nàng đau nhức lợi hại khiến nàng không thể nhúc nhích được. Lại không biết có chuyện gì, chỉ có thể từ những người xung quanh tìm hiểu thôi.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Boss Phản Diện Đợi Tôi Tới Cứu hay Độc Tình: Cám Dỗ Chí Mạng
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.