“Tình cảm bắt nguồntừ trái tim, để dành được chỉ có sự chân thành không thủ đoạn?” HànKhiết Luân bước đi trong vô thức vẫn nhắc lại lời Lăng Lạc Nhân từngnói, chẳng lẽ từ trước đến nay hắn đã sai? Mà còn là sai từ bước đầutiên?
*
*
*
1 canh giờ trước!
”Chân thành?” Hàn Khiết Luân khó hiểu chau mày, chẳng lẽ nhị tẩu nghĩ hắnđang đùa giỡn Hoan nhi? Vì sao không nhìn ra tình cảm rất mực chân thựccủa hắn chứ? Có một chút bất mãn dâng lên từ trong lòng, nhưng đang cầungười,"Bá Vương" đành nuốt khó chịu vào trong.
”Không sai, làchân thành” Gương mặt vẫn mỉm cười nhẹ như đùa giỡn, Lăng Lạc Nhân biếtmình đã chọc Hàn Khiết Luân, nhưng có câu "Cầu người thì phải cúi đầu"hắn dám công khai tức giận sao? Tiếp tục tựa đầu vào ngực Hàn LãnhThiên, nàng nghĩ mình có nên đổi nghề sang làm mai mối không? Mà cả haimối nàng phụ trách đều là những nhân vật hô mưa gọi sóng thần. Làmtốt...có thưởng. Làm không tốt? Vẫn có thưởng. Không phải sao?
”Nhưng ta chưa hề gian dối” Vẻ mặt Hàn Khiết Luân quay đi, thật tức chết hắnmà, nếu không phải vì cái Sở nữ nhân cứng đầu kia khó dụ dỗ, thì hắn đời nào đến đây cầu cái người chỉ biết lấy kẻ khác làm trò đùa như vậy chứ? Chỉ tại những kế hoạch đại tẩu đưa ra quá thất bại, làm hắn bí báchchạy đến đây. Từ khi nào một thương nhân giỏi về kinh doanh trở thành kẻ thất bại trong tán tỉnh nữ nhân đây? Nói ra sợ người khác cười đến rụng cả răng.
”Chẳng phải ngươi đã dùng thủ đoạn?” Lăng Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-hao-sac/758666/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.