“Linh Nhi, nàng xem có phải thế này không?” Ngây ngô cười với thành quả của bản thân,Tư Đồ Ngọc hài lòng với tác phẩm trước mắt. Không cần phải nói hắn lợi hại, mà sự lợi hại chính là bản năng tư duy của hắn được hình thành từ rất sâu. “(tự kỉ nữa)
Dương Tinh Linh trợn tròn mắt, không phải chứ? Thật sự có thể làm tốt như vậy sao? Nàng chẳng biết có nên nghi ngờ hắn đã học nấu ăn từ trước hay không, sao chỉ cần nói sơ cách làm, liền có thể làm tốt đến như vậy, thật nghi ngờ.
Kể từ khi Tư Đồ Ngọc chấp nhận điều kiện hai của vương phi, thái độ của nàng khi nhìn hắn hoàn toàn thay đổi. Không còn chán ghét hay bài xích, có lẽ thực sự hắn chẳng xấu xa như nàng nghĩ.
Nhìn gương mặt tiếp xúc với nhiệt trở nên đỏ hồng. Những giọt mồ hôi thoát hiện ra trên làn da trắng tuyết khiến Dương Tinh Linh một trận giật mình. Từ khi nào bản thân lại nhìn hắn thuận mắt đến như vậy? Từ lúc đầu là do hắn khi dễ, khiến nàng có thành kiến đến bây giờ, hiện tại lại không hề chán ghét như trước?
“Tạm ổn, nhưng ăn thì chưa biết” Tránh ánh nhìn của Tư Đồ Ngọc cùng dời đi sự chú ý của bản thân,Dương Tinh Linh đưa ra nhận xét của mình về đĩa thức ăn vừa làm xong. Nếu khen, biết đâu khiến hắn tự cao tự đại? Vậy không khen cũng chẳng chê là ổn.
Vương phi bảo nàng phải dạy cho hắn mọi thứ, nhưng thực chất đang giúp cả hai kéo gần khoảng cách. Đồng thời, để nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-hao-sac/758665/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.