Quân Bình Phủ!
Lăng Lạc Nhân đau khổ nhìn tình huống hiện tại!
Nàng bị rắn cắn? Đúng vậy, vì thế phải xem như bệnh nhân? Cũng không sai.Vấn đề cần đem ra mổ xẻ chính là...Đừng nên xem nàng hơn cả một bệnhnhân như thế chứ? Dù gì vết thương cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều cơ mà?
Suốt một buổi trưa, Hàn Lãnh Thiên không rời nàng nửa bước. Ừm, điều nàycũng chẳng đáng nói. Vì đại phụ bảo không nguy hiểm, nhưng phải theo dõi xem thế nào. Thành ra, nàng bị quản một cách quá đau lòng.
Xong phần đại phu, nàng được đưa đi ăn. Và một tình huống rất có tính đã kích tâm trạng cùng khẩu vị.
Hàn Lãnh Thiên bá đạo, nói rằng cái gì không thể tự mình ăn vì đang bịthương ở tay, không chút thương tiếc, ném nàng ngồi...trên đùi để phụcvụ. Sự hưởng phúc này có khiến dòng máu háo sắc lại tăng thêm một bậc?Lo lắng, lo lắng nha.
********
”Vương gia cùng vương phithật ân ái” Nhìn hai người tình chàng ý thiếp không chút nể mặt,Tư ĐồNgọc lại nhìn đến Dương Tinh Linh đứng phía sau. Biết đến chừng nào hắnmới được toại nguyện theo ý định đây? Nữ nhân kia vì cái gì không hiểu ý tứ?
”Khụ khụ...khụ khụ” Lười nhác ngồi trên đùi Hàn Lãnh Thiên,đầu dựa vào ngực hay nói chính xác là bị ép buộc, Lăng Lạc Nhân vừa ăncon tôm do hắn bóc vỏ, nghe được tên kia nói câu "ân ái" làm nàng suýtchết nghẹn. Vì tình thế không tự làm chủ, ân ái chỗ nào chứ?
”Nhân nhi, cẩn thận” Bàn tay Hàn Lãnh Thiên nhẹ nhàng vỗ lưng Lăng Lạc Nhân,tay còn lại cầm tách trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-hao-sac/758657/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.