Hoàng hôn dần rơi, ông mặt trời đỏ rực như say rượu phải đi ngủ (miêu tả có kinh dị lắm không ta=.=) Cổ đại cái gì cũng đẹp, cái gì cũng tốt. Không khí thì trong lành, bầu trời xanh thẳm mát mẻ. Đến cả ánh chiều cũng đỏ vàng rực rỡ, cảnh sắc đẹp thế này vẫn có kẻ khó chịu, vẻ mặt hầm hầm như đang tìm người để tính sổ.
"Hoàng Huynh cùng tẩu tẩu như vậy có ý gì?" Sau một thời gian thẩm vấn, hâm dọa, vẻ mặt muốn ăn tươi nuốt sống ba nữ nhân 'mang' hài nhi Hàn Khiết Luân, các nàng cuối cùng không chịu nổi áp lực quá to lớn, khai từ đầu đến gốc rễ luôn >"<
Tức giận, nộ khí chẳng thể giảm, Hàn Khiêt Luân không nói hai lời vào cung chất vấn. Hừ, cũng không nghĩ bản lĩnh của hắn như thế nào, mà lại đem ba kẻ gió thổi là bay kia ra diễn trò? Trò với họ, nữ nhân của hắn mới là 'bá chủ' nữ nhân trong hàng nữ nhân.
"Tam Đệ, đệ tức giận vì chuyện gì?" Hàn Ngôn Duẫn biết còn cố giả vờ. Hồ Vương là ai? Cho dù ba nàng có khai, hắn vẫn có cách thuyết phục đệ đệ mình, chỉ cần biết cách vận dụng trí óc là được.
"Lão Tam, ngươi vì sao khó chịu như vậy?" Phu xướng phụ tùy, nếu phu quân đã như vậy, Phượng Kỳ cũng không ngại mặt dày phối hợp để diễn theo, dù gì kết quả có Hàn Ngôn Duẫn gánh là được, nàng vô can ="=
"Hai người còn giả vờ?" Quá đáng, nếu không chính tai nghe, Hàn Khiết Luân còn tưởng mình vu oan giá họa cho người khác. Nhưng mà ngoài hai người bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-hao-sac/758658/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.