" Lâm phu nhân là chủ thể kí sinh của Hoả Linh sao ? Vậy mà ta lại chẳng thể nhìn ra. "
Tốn không nhiều thời gian Tuyết Dao đã tới huyện phủ. Tại sao nơi này lại nồng nặc ám khí như vậy chứ.
- Buông ta ra… buông…
- A Lệ.
Không suy nghĩ gì thêm, nàng một chân đạp cửa đi vào. Cảnh tượng trước mắt khiến nàng kinh ngạc. Lâm phu nhân cả người rực lửa đen. Đôi mắt sẫm màu máu. Cả người là những xúc tu dài quấn lấy A Lệ. Đằng sau bà là một ngọn lửa hình đầu lâu. Hắn ta mở to mắt nhìn nàng. Phía dưới là Miên Miên đã sớm bất tỉnh.
- Thả A Lệ ra.
- Công… công chúa.
Ánh mắt A Lệ nhìn nàng như cầu xin. Khoé mắt vẫn còn đọng lại một giọt nước mắt. Dường như bị xúc tu quấn quá chặt mà ngất đi.
- A LỆ.
Đến lúc này nàng không thể đứng yên mà muốn lao lên giết chết Hoả Linh ngay lúc này. Thấy động tĩnh, nó liền gầm lên thả A Lệ xuống.
- Đừng lại gần.
- Tại sao chứ ? Ta phải giết nó.
Nói rồi nàng rút Vọng kiếm ra nhằm vào nó mà lao tới. Chưa bước được bao nhiêu liền bị vòng tay của Liên Vương kéo lại. Nàng từ ngạc nhiên chuyển sang tức giận quát y.
- Thả ta ra. Ngươi muốn để nó đi sao ?
- Bình tĩnh A Dao. Giờ lao vào chỉ là tự tìm đường chết mà thôi. Nàng không đánh lại nó đâu. Chưa chạm được vào Hoả Linh nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933854/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.