Rất nhanh bữa ăn cũng kết thúc, Tuyết Dao ngồi ôm bụng no nê đi vào phòng nằm. Nàng thoải mái mà thở hắt ra một tiếng. Cái cảm giác khoan khoái ập đến bên cạnh rồi lại nhanh chóng bị cơn buồn ngủ xua tan. Tuyết Dao lười biếng đưa tay lên tháo giày ra. Nàng rất muốn chợp mắt một chút. Không biết đã qua bao lâu, nàng đã chìm vào giấc ngủ. Khuôn mặt xinh đẹp ẩn hiện sau tấm màn che. Đôi môi hồng phấn nhỏ xinh làm người ta chỉ muốn hôn.
Bên này, Liên Vương sau khi ăn xong liền cùng Khai Tử rời đi. Giang Châu khá rộng nhưng hầu như bây giờ chẳng còn mấy ai. Khắp nơi đều là bụi bẩn. Nhìn qua thì có ai nói nơi này đang có người sống chứ. Bất chợt có tiếng hét thất thanh vang lên. Là ở đâu ? Đi theo hướng phát ra âm thanh, y nhìn thấy một nam nhân đang đau đớn nằm dưới đấy. Bên cạnh là xô nước đổ vương vãi. Y liền chạy đến bên cạnh, khó chịu nhíu mày khi ngửi được mùi phát ra từ cơ thể hắn. Là độc của Hoả Linh. Đưa tay ra vén tóc ở vùng cổ, y liền phát hiện vết bầm tím.
- Là Hoả Linh.
Nhanh chóng điểm huyệt của người nam nhân kia, y nâng anh ta dậy dựa vào một khối đá bên cạnh. Sau khi kiểm tra tình hình, độc dược đang phát tán phiêu đốt lục phủ ngũ tạng. Hiện giờ chỉ có nước giếng Huyền Thanh mới có thể giải độc. Tuy nhiên tình trạng của hắn xem ra đã gần nửa canh giờ.
- Ngươi ở đây trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933855/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.