Rồi Dung Hoàn lần lượt kể lại chuyện năm đó.
" Năm đó khi ta vừa sinh ra thì mẫu thân liền mất. Tất cả mọi người đều nghĩ ta là đứa con khắc mệnh đã hại chết mẫu thân nên chửi rủa đánh mắng ta. Phụ thân ta vì nghe theo người khác nói mà bắt ta lên miếu thờ kia ở. Ta cứ nghĩ rằng tất cả đã kết thúc ở đó, ta sẽ được sống yên phận ở đó cả đời nhưng không… "
Nói đến đây dường như trong ánh mắt Dung Hoàn nổi lên một trận sóng lớn. Các tia máu đỏ từ đó mà ra. Đôi mắt đã dần ngấm lệ.
" Đêm đó là một đêm mưa lạnh. Khi đang dọn miếu thờ thì ta nghe thấy tiếng đập cửa. Ta liền nghĩ mưa lớn như vậy chắc có người đi lên rừng không kịp trở về. Vì vậy liền ra mở cửa. Đó là hai tên nam nhân trẻ gương mặt cùng quần áo đã sớm ướt. Thấy vậy ta liền mời hai tên đó vào trong miếu. Nói rằng sáng mai hãy rời đi. Vào bên trong phòng ngủ ta liền lấy khăn ra cho hai tên đó lau. Tiếp theo liền mang cơm ra cho ăn. Xong xuôi tất cả thì liền vào trong đi ngủ. Nhưng ta nào biết tối hôm đó lại là tối cuối cùng. Đến nửa đêm thú tính của hai tên đó nổi lên. Cả hai liền đi vào phòng mà thay nhau làm nhục ta… "
Lâm Trương Kiệt đứng bên cạnh nhìn Dung Hoàn mà đau xót. Trong lòng lại có cái cảm giác khó tả đến vậy.
" Ta vùng vẫy hết lên thì bị chúng hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933852/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.