”Nương tử...” Mạc Hoa Sênh không để ý đến Tô Ly Thương, ngược lại quay mặt vềphía Kiều Thanh giọng nói tràn đầy ủy khuất gọi...
KiềuThanh cẩm thấy cả người không còn khí lực, nàng chỉ là muốn uống hai lyrượu mà thôi, có làm trờ ngại ai đâu?! Tuy nhiên, giữa Mạc Hoa Sênh vàvị Tô công tử người được mệnh danh là thiên hạ đệ nhất hoa tặc này, Kiều Thanh vẫn sẽ chọn Mạc Hoa Sênh...
”Tô công tử xin mời,không nên quấy rầy chúng ta uống rượu.” Kiều Thanh mở miệng nhàn nhạtđối với Tô Ly Thương hạ lệnh đuổi khách.
Sau mặt nạ, khóemôi của Mạc Hoa Sênh cong lên, quay về phía Tô Ly Thương lạnh giọng nói: “Xin mời Tô công tử đi đến nới khác tìm thú vui, cách xa nương tử củata một chút.”
”Ha ha “ sắc mặt Tô Ly Thương không thay đổikhẽ cười một tiếng nhưng lại không có ý định rời đi, “Không có vị tríkhác, Tô mỗ chỉ thích vị trí này.”
Đối với Tô Ly Thương trợn mắt nói dối Kiều Thanh cũng lười để ý, bởi vì nàng chỉ cần rượu và thức ăn. Tiểu nhị chỉ mang qua đây hai cái ly, Kiều Thanh đặt một cái trướcmặt Mạc Hoa Sênh, sau đó tự nhiên rót rượu uống rượu rồi lại rót rượuuống rượu, chẳng được bao lâu, một bầu rượu đã vơi đi chỉ còn một nửa.
Nghiễm Lăng thành được xưng là thành rượu, quả nhiên không phụ cái tên thànhrượu. Rượu nơi này không kém chút nào so với những loại rượu bán giátrên trời mà đời trước Kiều Thanh đã uống.
”Nương tử, ăn một chút gì rồi hãy uống tiếp.” Mạc Hoa Sênh tuy là nhìn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muu-tri-noi-rang-vuong-gia-rat-phuc-hac/137421/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.