Dọc theo đường đi cóKiều Hoài Cẩn cùng Tần Dịch ở, Mạc Hoa Sêch cũng không lại đến quấy rầyKiều Thanh nữa, cũng không có biểu hiện ra dáng vẻ có quen biết KiềuThanh từ trước. Kiều Thanh tự nhiên sẽ không nói cho bất kì ai, đây làbí mật của Mạc Hoa Sênh, cũng là bí mật của nàng.
Tới gầnthành Thịnh Dương, tiếng động bên ngoài xe ngựa càng ngày càng náo nhiệt. Sắp phải sống trong hoàn cảnh mới, trong lòng Kiều Thanh cũng khôngcó bao nhiêu lo lắng không yên. Đời trước nàng là một sát thủ, tuy rằnghiện giờ làm một người mẹ trẻ, nhưng tuyệt đối không phải ngồi không.Không có khả năng bởi vì bây giờ nàng là Kiều Thất tiểu thư mà trở nênnhẫn nhục, chịu đựng. Nếu có người dám khi dễ nàng hoặc là tiểu bánhbao, nàng tuyệt đối sẽ làm cho bọn họ phải trả giá bằng đại giới.
Sau khi xe ngựa đi vào thành Thịnh Dương không bao lâu, Tần Dịch cùng MạcHoa Sênh cùng bọn họ tách ra. Chịu sự nhờ vả của Diệp phu nhân, Tần Dịch trực tiếp một đường hộ tong Mạc Hoa Sênh vào đến An vương phủ ở thànhThịnh Dương rồi mới rời đi.
Bên này, hai chiếc xe ngựa một trước một sau dừng trước cửa lớn của Kiều quốc công phủ.
”Thất muội, đến nơi rồi, xuống xe đi.” Nghe được tiếng nói của Kiều Hoài Cẩn, Kiều Thanh vén lên màn xe ngựa rồi bước xuống xe ngựa, phía sau còn cónha đầu Hồng Ngọc ôm theo tiểu bánh bao đi theo.
Kiềuthanh ngẩng đầu nhìn lên cửa chính to lớn của Kiều quốc công phủ, ởtrước cửa có hai con sử tử được điêu khắc bằng đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muu-tri-noi-rang-vuong-gia-rat-phuc-hac/137422/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.