"Bắc Minh Thần, chàng thấy Bắc Minh Hoài thế nào?"
Bắc Minh Thần liếc nhìn, giọng điệu ghen tuông: "Ở trước mặt ta nhắc đến nam nhân khác chưa tính, lại còn hỏi ta thấy thế nào."
"Bổn vương không nhìn y."
Phật Tịch ngẩng đầu, đưa tay nhéo hông Bắc Minh Thần: "Còn bổn vương, ở trước mặt ta còn dám xưng bổn vương?"
Bắc Minh Thần cảm nhận bên hông hơi đau đớn, hắn nhíu mày, một tay đặt lên tay Phật Tịch.
"Nương tử tha mạng, vi phu biết sai rồi."
Bắc Minh Vũ ở phía sau nhìn thấy hành động của hai người, trong lòng thầm mắng thật trẻ con, nhưng vẻ mặt lại dịu dàng, tâm trạng ung dung nhẹ nhõm trước nay chưa từng có.
"Hừ, nếu có lần sau sẽ dùng gia pháp." Phật Tịch nói xong rút tay khỏi hông của Bắc Minh Thần.
"Vâng." Bắc Minh Thần ngoan ngoãn trả lời.
Sau khi ra khỏi linh đường, Bắc Minh Thần khẽ nói: "Ta dẫn Tiểu Vũ đi phía sau xem thử."
Phật Tịch gật đầu...
Bắc Minh Thần vừa mới rời đi, Phật Tịch và Giản Triều còn chưa cất bước đã nghe giọng nói của Ninh Nhàn Uyển.
"Thần vương phi..."
Phật Tịch ngước mắt nhìn trời.
Giản Triều thấy thế bật cười, không ngờ đại tẩu không sợ trời không sợ đất lại sợ khi nhìn thấy nữ nhân này.
Ninh Nhàn Uyển đi lên trước hành lễ: "Giản Nhị hoàng tử, Thần Vương phi."
Giản Triều khẽ ừm.
Phật Tịch cũng khẽ ừm, sau đó nhìn phía trước không để ý đến Ninh Nhàn Uyển.
Nhưng Ninh Nhàn Uyển không buông tha nàng, mặt dày đi về phía trước: "Bây giờ Thần Vương phi m.a.n.g t.h.a.i rồi, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/4693746/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.