Bắc Minh Thần không hề đề phòng liên tục lùi lại mấy bước, sau khi khiến mình đứng vững mới nhìn về phía Phật Tịch, chậm rãi vỗ mặt nàng, cong môi nở nụ cười, không hề tức giận mà càng nhìn nàng với vẻ hứng tú.
"Ta càng ngày càng cảm thấy hứng thú với ngươi."
Phật Tịch rất thản nhiên, không hề bối rối, một tay xoa cổ tay, nghe vậy nhíu mày nói: "Khiến ngươi cảm thấy hứng thú à? Vậy thật khiến cho người ta buồn nôn."
Nàng nói xong vòng tay hai trước ngực, tỏ vẻ xem thường: "Ta nhìn thấy ngươi càng lúc càng cảm thấy chán ghét. Rõ ràng là gương mặt giống nhau nhưng phối hợp với ý đồ xấu kia giống như Thiết Trụ đớp cít vậy, khiến người ta buồn nôn chết mất."
Thiết Trụ đang canh giữ ở cửa tỏ ý nó bị xúc phạm, nhưng vừa rồi nó nghe thấy gì thế? Tên vương gia này không phải là Bắc Minh Thần?
Vậy có cần nhịn nhục không?
Nó không dám cắn Bắc Minh Thần, bây giờ có một người y hệt như hắn, vậy hôm nay Thiết Trụ nó phải mạnh mẽ hơn, nhất định nó phải trút hết sự ấm ức bấy lâu nay lên kẻ thay thé này.
Bắc Minh Thần đưa tay lau mặt, bật cười nói: "Đúng là mồm miệng ác độc."
"Giống nhau như đúc à?" Nói đến đây, trên mặt y hiện lên vẻ lạnh lẽo: "Có lẽ không cần đến mấy ngày, trên đời này chỉ có một mình ta có gương mặt này thôi. Về phần ngươi, ta có thể cân nhắc giữ ngươi lại..."
Phật Tịch đưa tay ra giơ lên phía trước, vờ quay đầu nghẹn giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/4623654/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.